Chương trước
Chương sau
"Gần nửa tháng?" A Âm sững sờ, "Ta không phải ngày thứ hai đã tỉnh lại sao?"

Yến Sảng lắc đầu, nhìn thấy bộ dáng không rõ sự tình của A Âm nói: "Ngươi bị ma khí tổn thương, luôn hôn mê bất tỉnh, là A Tấn đến Thiên Cung tìm Lan Phong Thượng quân mượn Dao Trì Thần Lộ giúp ngươi tỉnh lại."

Yến Sảng cùng A Cửu đều không biết chuyện thọ nguyên của A Âm sắp hết, còn tưởng rằng là Cổ Tấn từ chỗ Lan Phong mượn Dao Trì Thần Lộ mới làm cho A Âm tỉnh lại, hoàn toàn không biết ma khí trong người A Âm được trừ bỏ là nhờ vào máu Cổ Tấn.

"Dao Trì Thần Lộ?" A Âm hỏi: "Vậy ta có thể trừ đi ma khí là dựa vào tiên dược có sự trộn lẫn của Dao Trì Thần Lộ cùng máu trên sừng hươu của Tiên Thú??"

"Máu trên sừng hươu của Tiên thú?" Yến Sảng đáy mắt lộ ra nghi hoặc, đang muốn hỏi rõ ràng thì giọng nói Cổ Tấn từ phía sau người truyền đến, không nhẹ không nặng cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.

"Yến Sảng, trong sơn môn thế nào? Mấy ngày nay có Ma tộc xuất hiện không?"

Cổ Tấn hỏi chính là việc quan trọng, Yến Sảng không tiện cùng A Âm hàn huyên đôi câu, vội nói: "Yên tâm, ta mỗi ngày cùng A Cửu tuần tra sơn môn, không phát hiện Ma tộc, hai vị tiền bối bế quan tại Trường Sinh Điện thắp sáng Cửu Tinh Đăng, có Thanh Y cùng chúng đệ tử trông coi ở sơn môn, cũng an toàn không có gì đáng ngại."

Cổ Tấn nhìn ánh mắt của hai người bị phân tán sự chú ý, mắt sáng lên, nhẹ nhàng thở ra. Với tính tình A Âm, nếu biết mỗi ngày nhờ uống máu của hắn mới có thể tỉnh táo, sợ là có làm gì cũng không chịu uống.

"Được rồi, trông thấy ngươi tỉnh lại ta cũng yên lòng." Yến Sảng nhìn A Âm cười nói: "A Cửu một mình bảo vệ sơn môn ta không yên lòng, ta về trước đi cùng hắn tuần tra, chờ thêm mấy ngày lại đến thăm ngươi."

A Âm miễn cưỡng gật đầu, Yến Sáng vừa đi mấy bước A Âm đã đi đến lôi kéo nàng, muốn tiễn nàng khỏi cấm cốc.

Hai người chậm rãi đi đến lối vào của cấm cốc, A Âm nhếch miệng lặng lẽ nói: "A Sảng, chờ mấy ngày nữa bệnh của ta tốt hơn, ngươi dẫn ta ra ngoài đi lại trong sơn môn, A Tấn mỗi ngày đều muốn bế quan tu luyện, ta có một mình sắp nhàm chán chết rồi."

Yến Sảng nghe được thấy kì lạ: "A Tấn mỗi ngày đều muốn bế quan tu luyện?"

A Âm gật đầu: "Đúng vậy, hắn nói có Ma tộc xuất hiện, Tiên giới cùng sơn môn đều không yên ổn, cho nên mỗi ngày đều ở trong sơn động bế quan tu luyện."

Ý này của Cổ Tấn cũng không sai, Yến Sảng không nghi ngờ gì: "Ta cũng không biết vì sao Nhàn Thiện cùng Nhàn Trúc tiền bối để cho A Tấn mang ngươi đến phía sau núi tĩnh dưỡng, kì thực trong sơn môn cũng rất an toàn." Nàng hạ giọng, đưa cho A Âm viên đan dược rồi trấn an, "Yên tâm, qua ít ngày nữa, chờ cơ thể ngươi tốt hơn, ta đưa ngươi ra ngoài tản bộ, Thanh Y và mấy tiểu đệ tử béo ú đều nhớ ngươi rất nhiều."

Nhớ tới sơn môn gần đây thu nhận những đệ tử béo ú, A Âm cười híp mắt gật đầu tiễn Yến Sảng đi.

Lại một tháng trôi qua, Yến Sảng trong núi tuần tra đột nhiên cảm giác được một cỗ yêu lực cực mạnh xông thẳng vào sơn môn. Nàng cau mày nhìn chỗ cửa núi.

Bên ngoài trận pháp hộ sơn của Đại Trạch Sơn, thanh âm mạnh mẽ vang lên không chút báo trước.

"Yêu giới Sâm Vũ, đến bái kiến chưởng môn Đại Trạch Sơn! Mời Nhàn Thiện Thượng quân rời núi gặp một lần!"

Sâm Vũ? Yêu giới nhị hoàng tử? Hắn không phải trấn thủ tại La Sát Địa sao? Sao lúc này đột nhiên xuất hiện tại Đại Trạch Sơn?

Cấm cốc phía sau núi, nghe thấy Sâm Vũ đến A Âm cũng sững sờ. Tiên yêu hai tộc xưa nay không hòa thuận, Yêu giới nhị hoàng tử sao lại đột nhiên đến thăm Đại Trạch Sơn?

Nàng nhìn về hang động cách đó không xa, từ lúc vào cấm địa, A Tấn mỗi ngày đều bế quan tu luyện, hắn bế quan sẽ phong bế ngũ thức, căn bản không nghe được âm thanh bên ngoài.

A Âm nghiến răng, cuối cùng là sự lo lắng cũng chiếm ưu thế, niệm tiên quyết run rẩy bay ra khỏi cấm cốc.

Bên trong sơn môn, nghe tiếng Sâm Vũ đến, A Cửu xuất hiện bên cạnh Yến Sảng, hắn nhìn ra ngoài núi thấy thân ảnh quen thuộc ánh mắt nặng nề. Mặc dù Hồng Dịch cùng Thường Thấm mấy trăm năm chưa từng nói chuyện, nhưng hắn cũng biết Thường Thấm cùng Sâm Vũ có ân oán, nếu không phải năm đó Sâm Vũ ép Thường Thấm ở lại Yêu giới Tam Trọng Thiên, phụ mẫu của hắn cũng không chết. Hắn đối việc Yêu giới nhị hoàng tử sẽ trở thành dượng của mình rất không có thiện cảm.

"A Cửu, chuyện ngươi ở Đại Trạch Sơn không thể truyền ra, hai vị tiền bối đang thắp sáng Cửu Tinh Đăng, đây là lúc quan trọng, ngươi đi Trường Sinh Điện trông coi, ta đi gặp Yêu giới nhị hoàng tử một lúc."

Yến Sảng nói xong xoay người muốn bay đi bị A Cửu kéo nàng lại, trong mắt hắn ẩn hiện lo lắng.

Yến Sảng bắt gặp ánh mắt trong lòng thấy vui, nàng nhìn hắn trấn an: "Yên tâm, hắn đường đường là Yêu giới nhị hoàng tử, lại lễ độ cầu kiến, nhất định không phải đến khiêu khích. Ta đi xem hắn muốn làm gì."

A Cửu nhẹ gật đầu, đưa mắt nhìn Yến Sảng bay đến cửa núi.

Ngoài sơn môn Đại Trạch Sơn, Sâm Vũ chỉ thấy một đạo kim sắc bay qua, trước mặt hắn xuất hiện một nữ tử.

Hắn hơi nheo mắt, nhìn nữ tử tràn đầy dò xét.

Trẻ tuổi như vậy đã tấn vị Thượng quân, không thể xem thường nữ tử này.

"Ưng tộc Yến Sảng, bái kiến Sâm Vũ điện hạ." Yến Sảng có chút chắp tay, xem như làm lễ.

Sâm Vũ tuy là trưởng bối, lại là Yêu giới nhị hoàng tử, nhưng tiên yêu hai tộc hiềm khích nhiều năm, tất nhiên là gặp mặt vẫn cần phải hành lễ.

"Yến Sảng? Ưng tộc công chúa?" Sâm Vũ giật mình, tiếp theo lộ ra sự tức giận, "Đường đường là Đại Trạch Sơn lại đối đãi với khách nhân như vậy sao? Bản vương đến núi bái kiến, Đại Trạch Sơn lại để người ngoài tới đón, Nhàn Thiện, Nhàn Trúc, Cổ Tấn đâu, Đại Trạch Sơn ba tôn sư ở đâu?"

"Điện hạ." Yến Sảng sắc mặt điềm tĩnh, không kiêu ngạo không hống hách "Ngài đến đây chắc cũng nghe nói ngày trước trong sơn môn có Ma tộc xuất hiện, mấy vị Thượng Tôn vì bảo vệ sơn môn đang lúc bế quan tu luyện. Bây giờ Yến Sảng thay mặt mấy vị Thượng Tôn trấn thủ sơn môn, không biết điện hạ hôm nay đến Đại Trạch Sơn có chuyện gì?"

Sâm Vũ nhìn thoáng qua thấy trên không của Đại Trạch Sơn như ẩn như hiện Cửu Tinh Đăng, nhướng mày.

Một tháng qua hắn bí mật tìm kiếm hỏi thăm tiên nhân lúc trước vào Tĩnh U Sơn gặp Thường Thấm, nhưng không có kết quả được. Lại nghe nói Đại Trạch Sơn có Ma tộc xuất hiện, hắn cảm thấy kỳ lạ mới đến xem thật giả. Trận pháp hộ sơn của Đại Trạch Sơn đã khởi động, hắn không thể lặng lẽ lẻn vào đành phải quang minh chính tới núi bái kiến, nào biết Đại Trạch Sơn ba tôn lại đều bế quan, thật sự là là tới không phải lúc.

Hắn đã đồng ý với Thường Vận không tiết lộ chuyện Thường Thấm đã chết nên càng không thể cho Yến Sảng biết lý do hắn đến.

"Ba vị Thượng Tôn khi nào xuất quan?"

"Chưởng môn có phân phó, Đại Trạch Sơn bế núi ba tháng, bây giờ vừa hơn một tháng, nhị hoàng tử nếu không tiện nói cho Yến Sảng, chi bằng hai tháng sau lại đến bái kiến chưởng môn."

"Được chờ Cửu Tinh Đăng thắp sáng, Sâm Vũ lại đến bái kiến!" Sâm Vũ nhìn bên trong Đại Trạch Sơn một chút, xoay người rời đi.

Đại Trạch Sơn đã đứng ở Tiên tộc sáu vạn năm, có trấn pháp bảo vệ núi do Đông Hoa để lại, là nơi an toàn nhất trong Tam giới, hắn chờ hai tháng cũng được nhưng đi trước tìm kiếm tung tích Hồng Dịch quan trọng hơn.

Bên ngoài Trường Sinh Điện, A Cửu nhìn thân ảnh Sâm Vũ biến mất tại ngoài sơn môn. Trên cổ hắn một tia ma khí cực kì nhạt vừa xuất hiện đã biến mất.

Trong Cửu U Luyện Ngục, Ma Tôn thấy cảnh này mày nhăn lại.

"Hừ, bản tôn giải quyết Thường Thấm còn chưa đủ, ngươi vẫn tìm đến Đại Trạch Sơn."

Hỏa Ngục bên trong, âm thanh lạnh lùng mang theo sự tà ác vang lên.

Yến Sảng thấy Sâm Vũ rời đi, thở phào một cái đang muốn trở về sơn môn, đúng lúc gặp A Âm vội vã chạy tới.

"Ngươi sao lại ra đây? Còn không mau trở về!" Nhìn thấy A Âm dáng vẻ yếu đuối, Yến Sảng lập tức biến sắc.

"Xảy ra chuyện gì rồi? Yêu giới nhị hoàng tử sao lại đột nhiên đến Đại Trạch Sơn chúng ta?" A Âm đ ến cùng luôn quan tâm an nguy của sơn môn, vội hỏi.

Yến Sảng lắc đầu: "Hắn đến bái kiến hai vị tiền bối, thấy hai vị tiền bối đang bế quan liền đi rồi."

Nàng đang muốn mang A Âm về núi, lúc này cách đó không xa tiếng chim Khổng Tước vang lên lên, một con hồng tước cùng mấy cái con Khổng Tước đang bay đến cửa núi.

Yến Sảng mày nhíu lại, hừ lạnh một tiếng. A Âm sững sờ, thân thể di chuyển, khí thế đứng trước người Yến Sảng.

Yến Sảng đáy lòng ấm áp, thấy buồn cười, sắc mặt dịu lại.

Hồng Tước cùng mấy con Khổng Tước hóa thành hình người, thấy A Âm cùng Yến Sảng vừa lúc ở trước sơn môn, cũng khẽ giật mình.

Ở Bách Điểu Đảo, Hồng Tước đã gặp qua Yến Sảng cùng A Âm, lúc này cũng không nhăn nhó, hướng hai người hành lễ: "Hồng Tước tham kiến A Âm nữ quân, Yến Sảng công chúa."

"Ngươi đến Đại Trạch Sơn có chuyện gì?" A Âm chậm rãi mở miệng.

Đây là chỗ của nàng, đương nhiên nàng có quyền quyết định, chỉ hận không thể mang tiểu nha hoàn này đuổi đi, nàng cũng không muốn A Tấn cùng Bách Điểu Đảo có một chút quan hệ gì.

Hồng Tước lễ phép cười một tiếng, từ trong tay áo móc ra một tấm thiệp mời, hơi có chút kiêu ngạo.

"A Âm nữ quân, ngày trùng dương công chúa chúng ta cùng Lan Phong Thượng quân đại hôn, công chúa nói Đại Trạch Sơn cùng Cổ Tấn Tiên quân đối với Bách Điểu Đảo có nhiều ân nghĩa, đặc biệt phân Hồng Tước tự mình đến đưa thiệp mời cho cho Cổ Tấn Tiên quân."

Nghe tin đến để đưa thiệp mời, A Âm trong nhẹ nhõm, thoải mái không ít, tiếp nhận thiệp mời nói: "Chúc mừng chúc mừng, làm phiền Hồng Tước cô nương, sư huynh ta bế quan tu luyện, không tiện gặp khách, thiệp mời ta thay hắn nhận lấy, Hồng Tước cô nương, thiệp mời ta nhất định chuyển cho sư huynh, ngươi có thể yên tâm trở về phục mệnh với công chúa."

Tính tình này của A Âm, cũng thật thẳng thắn, đã nhanh như vậy đuổi người đi.

Hồng Tước bị A Âm không chút khách khí lấy đi thiệp mời, trong lòng buồn bực, nàng biết công chúa mười phần không thích A Âm nữ quân của Đại Trạch Sơn, liền chớp mắt cười nói: "A Âm nữ quân là sư muội của Cổ Tấn Tiên quân, giao cho nữ quân cũng giống như cho Cổ Tấn Tiên quân. Điện hạ còn nhờ ta hỏi Cổ Tấn Tiên quân hai câu, chẳng qua Tiên quân bế quan..."

"Ta biết mọi chuyện của sư huynh, Hoa Thù điện hạ có lời gì hỏi ta cũng giống được." A Âm khoát tay áo, tỏ vẻ đề phòng.

"Đó là." Hồng Tước cười nói: " Cũng không có việc lớn gì, chỉ là công chúa điện hạ quan tâm tiểu Phượng quân ở Ngô Đồng Đảo, muốn hỏi Cổ Tấn Tiên quân có thể tìm được hồn phách cuối cùng của tiểu Phượng quân không? Nếu tìm được, phiền sai người báo tin cho nàng, cũng để cho công chúa điện hạ an tâm."

Một phách cuối của Phượng Ẩn? Phượng Ẩn không phải còn hai phách không có tìm được sao? Sao lại chỉ còn một phách cuối cùng?

A Âm đáy mắt mang nghi hoặc, vừa lúc bị Hồng Tước trông thấy, nàng thanh âm hơi cao, lộ ra một tia đắc ý: "A Âm nữ quân sợ là không biết, công chúa luôn nhớ việc tìm hồn phách tiểu Phượng quân, lệnh toàn tộc trên dưới tìm kiếm hồn phách tiểu Phượng quân, mấy ngày trước đây tìm được một cây ngô đồng vạn năm tại Bắc Hải, đúng lúc Cổ Tấn Tiên quân đến Bách Điểu Đảo, công chúa cùng Tiên quân đi Bắc Hải đảo, tìm về một phách của tiểu Phượng quân."

"Sư huynh ta đi Bách Điểu Đảo?" Không chỉ A Âm sửng sốt mà Yến Sảng cũng choáng.

Thời gian A Âm hôn mê, Cổ Tấn rời núi cũng mười ngày, chỉ nói đi Thiên Cung mượn Dao Trì Thần Lộ, chưa bao giờ nhắc qua đi Bách Điểu Đảo.

Đại Trạch Sơn cách Cửu Trọng Thiên của Thiên Cung nhiều nhất chỉ hai ngày thời gian, cho dù vừa đi vừa về bốn ngày đã đủ, còn sót mấy ngày Cổ Tấn đã đi nơi nào?

A Âm cụp mắt xuống toàn thân cứng đờ, chẳng lẽ nàng hôn mê không rõ sống chết, Cổ Tấn lại đi Bách Điểu Đảo gặp Hoa Thù sao?

Yến Sảng lo lắng nhìn nàng.

"A, nữ quân không biết sao?" Hồng Tước rủ xuống mắt, tâm tư thay đổi. Nhớ ngày ấy tại Bách Điểu Đảo từng nghe Cổ Tấn nói sư muội hắn cũng không biết bản thân mắc bệnh nặng, cần linh dược để chữa trị. Mong điện hạ giữ bí mật hắn mượn Linh Vũ Tước Quan..

Xem ra, A Âm nữ quân không chỉ có không biết mình không còn sống lâu nữa, Cổ Tấn Tiên quân đi Bách Điểu Đảo cũng không biết.

"Cũng không trách nữ quân, điện hạ nhà ta cùng Cổ Tấn Tiên quân năm đó tại Ngô Đồng Đảo có chút giao tình, tuy nói lúc trước có chút hiềm khích, nhưng Cổ Tấn Tiên quân từ trước đến nay đối với điện hạ nhà ta rất tốt. Lần này Cổ Tấn Tiên quân vào đảo tự mình thăm hỏi điện hạ, cùng điện hạ thưởng thức trà luận đạo, trò chuyện vui vẻ. Cho nên điện hạ mới lệnh ta đến đây tự tay đưa thiệp mời cho Tiên quân"

Hồng Tước thấy A Âm trầm mặc không nói vì nghe lời nói của nàng, liếc thấy khẩu khí lúc nãy không còn, định nói thêm vài câu đâm vào tim A Âm. Yến Sảng nghe thấy tất cả nổi giận, nàng rút roi ra muốn dạy dỗ thị nữ của Khổng Tước Tộc nào ngờ A Âm đưa tay giữ nàng lại.

A Âm không giận không buồn, ra dáng sư muội của chưởng môn Đại Trạch Sơn nhìn Hồng Tước gật đầu.

"Sư huynh ta là một trong ba tôn sư của Đại Trạch Sơn, ta là sư muội không tiện hỏi hắn đi đâu, không biết hắn đi Bách Điểu Đảo cũng chẳng có gì lạ. Hoa Thù điện hạ cùng Lan Phong Thượng quân trùng dương đại hôn là đại hỉ sự của Tiên giới chúng ta, điện hạ đại hôn sắp đến, chắc hẳn còn nhiều thứ để chuẩn bị. Sư huynh ta cùng công chúa chẳng qua có chút giao tình cũ không đáng nhắc đến, lần này nhờ có điện hạ tìm về một phách của tiểu Phượng quân, Đại Trạch Sơn trên dưới vô cùng cảm kích. Bất quá..."

A Âm nhìn Hồng Tước, lông mi lạnh lẽo, Hồng Tước bị ánh mắt của nàng đảo qua, lại sinh ra thấy lạnh cả người.

Rõ ràng chỉ là Tiên thú có tiên lực thấp, tại sao nhìn thoáng qua lại lạnh lùng uy nghiêm hơn điện hạ của nàng.

A Âm nhàn nhạt nhìn về phía Hồng Tước: "Lan Phong Thượng quân là người chấp quản Thiên Cung, thân phận tôn quý, điện hạ cũng đường là Khổng Tước tộc công chúa, cũng sắp gả cho Lan Phong Thượng quân làm thê tử, thần tiên khắp nơi đều biết như vậy. Ngươi nói trò chuyện vui vẻ, những lời này sao có thể nói về Hoa Thù điện hạ và sư huynh ta, ngươi không nhớ thanh danh điện hạ nhà ngươi cũng thôi, sư huynh ta là một trong ba tôn sư của Đại Trạch Sơn, danh dự của hắn cũng là danh dự của Đại Trạch Sơn. Những lời như vậy ngày sau đừng nhắc lại. Nếu không cho dù điện hạ bảo vệ ngươi, Đại Trạch Sơn của ta cũng không dung thứ cho ngươi."

Mãi cho đến khi A Âm nói một câu cuối cùng, Hồng Tước lúc này mới nhớ tới A Âm tuy chỉ là một con Thủy Ngưng thú, nhưng cũng là đệ tử của Đông Hoa, thân phận nàng không thể so sánh được, nàng vừa rồi nói những lời này nếu là sự truyền ra ngoài, điện hạ cũng sẽ không bỏ qua nàng.

Hồng Tước bất giác hoảng sợ, nàng thân thể run lên, vội vàng né qua ánh mặt uy nghiêm lạnh lùng của A Âm, quỳ trên mặt đất: "Nô tỳ nói sai, xin A Âm nữ quân đừng chấp nhặt nô tỳ, tha nô tỳ lần này."

"Đứng lên đi, ngươi thay mặt chủ nhân nhà ngươi đến đây, cái trọng lễ này Bản quân không nhận nổi." A Âm phẩy tay áo một cái, không nhận lễ của Hồng Tước, xoay người bay vào trong núi" Thiệp mời của Hoa Thù điện hạ Bản quân sẽ đưa lại, ngươi trở về đi. Trong vòng trăm năm, nếu quý tộc lại có việc cùng bàn bạc hãy cho người đến đây, ngươi không cần đến sơn môn Đại Trạch Sơn."

Thanh âm uy nghiêm kiêu ngạo truyền tới, Hồng Tước đáy lòng tràn đầy căm hận nhưng cũng lo lắng, chỉ mong chuyện hôm nay sẽ không truyền đến các tiên phái, nếu không ngay cả Khổng Tước tộc cũng không bao dung được nàng.

Ngoài sơn môn, Yến Sảng phồng má ở một bên xem náo nhiệt một lúc lại thấy thân ảnh của A Âm ở phía xa xa, đáy lòng yên lặng khen ngợi không ngớt.

Khó trách Cổ Tấn từng nói tính tình A Âm thật ra không ai có thể bắt nạt, nàng còn tưởng chỉ là một Thủy Ngưng thú mỏng manh yếu đuối, nào biết khí phách của nàng không thua vị vương nào.

Chậc chậc, Yến Sảng gật gù đắc ý, thật không hổ là đệ tử Đại Trạch Sơn Đông Hoa Thượng Thần, bộ dáng này, uy phong này, lời nói này, thật mạnh mẽ!

Yến Sảng nhìn một màn náo nhiệt lòng đầy vui vẻ, cười híp mắt đuổi theo A Âm vào sơn môn.

Yến Sảng bay theo A Âm hướng về sau núi, xa xa trông thấy A Âm đứng ở cấm địa dưới cây ngô đồng. Vừa định tiến lên khen nàng vài câu, lại nhìn thấy A Âm sắc mặt buồn bã.

Nhớ tới lời vừa rồi Hồng Tước nói, Yến Sảng đáy lòng bất an, đi đến phía trước.

"A Âm!"

"Năm đó nàng đối với hắn chẳng qua chỉ là một câu che chở, hắn ở cấm địa nhớ mãi mười năm không quên."

A Âm đột nhiên lên tiếng, Yến Sảng dừng lại bước chân.

A Âm thân hình gầy gò xanh xao, nàng yên tĩnh nhìn vào sơn động, ánh mắt bi thương.

"Ta ở đây..." A Âm nhìn xung quanh cấm cốc, "Cũng nghe hắn tâm niệm nàng ba năm. Ngày ngày tháng tháng, trừ Phượng Ẩn, điều duy nhất hắn nhớ nhung chính là cô nương có ân với hắn tại Ngô Đồng Đảo."

"Nàng chỉ nhíu mày, hắn không chút do dự đem thần khí hộ sơn sư phụ để lại đưa cho nàng, bản thân tình nguyện vào sinh ra tử trong Tam giới, bữa lo bữa lắng."

"Nàng đánh thắng trận, bảo vệ tộc nhân bảo vệ phụ thân, hắn vui vẻ hơn bất kì ai, đêm tối đi gấp mang theo Mũ Phượng Diễm Tinh đi cầu thân, chỉ sợ nàng bị người khác cướp mất."

Giọng của A Âm dừng lại, giống như dừng lại rất lâu, lại, cũng giống như chỉ lấy một hơi thở. Âm thanh lại vang lên đã là nói không nên lời, biết bao cô đơn đau xót.

"Ta đã nghĩ chỉ cần ta luôn ở bên cạnh hắn, vì hắn làm tất cả mọi chuyện, bảo vệ hắn, đi khắp nơi cùng hắn, hắn sẽ thích ta, dù là chỉ có một chút cũng được."

"Là ta sai."

Bóng đêm buông xuống, ánh trăng mới lên, A Âm ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng, lộ ra một nụ cười khổ sở.

Hắn lại đi Bách Điểu Đảo, biết nàng sắp gả cho người khác, cho nên mới đi gặp mặt lần cuối.

Hắn tính tình lười nhác, ngay cả chuyện của Phượng Ẩn hắn cũng không quan tâm như vậy, nhưng lần này về núi hắn lại ngày ngày tu luyện, một khắc đều không ngừng nghỉ, vì cái gì, sợ là hắn không muốn bại dưới tay Lan Phong mới có thể ép mình đến tận đây.

"A Sảng, ta xuất hiện quá trễ. Từ khi mới bắt đầu ta đã thua nửa bước, đời này, ta sợ là có cố gắng thế nào cũng không sánh nổi nàng ta."

Cây ngô đồng dưới ánh trăng, giọng A Âm nhàn nhạt truyền đến, có chút đắng chát, đều là thở dài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.