Chương trước
Chương sau
Giống như Long Hạo Thần đã bày mưu nghĩ kế, vì giá trị công huân, tinh anh Săn Ma Đoàn tăng vọt sĩ khí.
Chỉ là ngọn lửa cũng che giấu tầm nhìn trên chiến trường, mỗi một Săn Ma Đoàn đều chỉ có thể bận tâm tình huống bên cạnh mình. Phía Long Hạo Thần thì tối đa chỉ thấy uy lực bộc phát cường đại của Hỗn loạn nguyên tố bác ly mà thôi. Hiển nhiên đây là do đoàn đội của Long Hạo Thần phát ra, cả đám hoàn toàn không phát hiện bên Long Hạo Thần gặp nguy hiểm.
Đẩy lui Thải Nhi, Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma đã lâm vào điên cuồng. Nó hận đám nhân loại trước mắt này, đặc biệt là Long Hạo Thần dùng Thánh Dẫn Linh Lô kéo nó. Nó cũng biết không đem Long Hạo Thần chém chết thì không cách nào giết chết người khác. Lần này không có bắn hào quang nữa mà tỏa ra ánh sáng xanh đen thẳng hướng Long Hạo Thần.
Tốc độ nhào tới rất nhanh, đồng thời từ người nó lan tỏa ánh sáng xanh đậm đặc, biến hóa hào quang hình thể giống hệt nó xông tới.
Áp lực khủng bố ập đến. Cấp bảy có ý nghĩa như thế nào? Ý nghĩa nội linh lực hơn một vạn! Long Hạo Thần chỉ có khoảng hai ngàn nội linh lực. Tuy thực lực Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma xa không bằng Cao Anh Kiệt, nhưng bùng nổ thì linh lựv cũng hơn hắn gấp ncăm. Thần Ngự Thuẫn không thể ngăn chặn một kích trí mạng của Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma.
Đối diện Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma tập trung phóng tới, Long Hạo Thần gặp nguy không loạn. Hắn sử dụng kỹ năng Khiên Dẫn, bắn hướng Hạo Nguyệt đứng không xa, nhờ vào thể trọng nặng nề của Hạo Nguyệt cho mình lực bắn ngược, cả người bỗng chốc lướt đi.
Tuy Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma tập trung vào Long Hạo Thần nhưng nó là công kích thực thể, không giống năng lượng công kích có thể tự chuyển hướng. Bốn chân trên mặt đất bắn lên, lại đánh hướng Long Hạo Thần.
Lúc này Vương Nguyên Nguyên đã trang bị xong Cự Linh Thần tấm thuẫn. Trần Anh Nhi cũng hoàn thành triệu hoán Sinh Linh Môn. Thải Nhi và Tư Mã Tiên đuổi theo Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma. Lâm Hâm và Hàn Vũ dốc hết mọi kỹ năng phòng ngự phóng lên người Long Hạo Thần.
Tràng cảnh nhìn qua hơi loạn nhưng lúc này trong lòng Long Hạo Thần cực kỳ thanh tỉnh. Đánh bừa chắc chắn sẽ chết. Đây là đáp án Long Hạo Thần nghĩ ra. Dù có kỹ năng phòng ngự của chúng bạn hỗ trợ, đối mặt một kích cuối cùng ma tộc cấp cao, hắn tuyệt đối chặn không nổi.
Làm sao đây? Đang lúc Long Hạo Thần chuẩn bị sống chết một phen, sau lưng vang lên tiếng gầm.
Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc phối hợp luồng sáng tím xuyên qua thân thể Long Hạo Thần va chạm vào Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma.
Long Hạo Thần chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên, máu trong người dường như bị thiêu đốt. Ngay sau đó hắn rõ ràng cảm nhận được một luồng lực mạnh đụng vào người mình.
Mấy người khác có thể thấy rõ ràng tình cảnh.
Khi Long Hạo Thần nhờ thân thể Hạo Nguyệt bay qua, ba đầu của Hạo Nguyệt đột nhiên ngẩng lên. Trong tiếng gầm, thân thể khổng lồ của nó lại hoàn toàn thành màu tím trong suốt. Ánh sáng tím bắn ra bao phủ thân thể Long Hạo Thần, đồng thời cũng xuyên qua người hắn đụng vào Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma.
Ánh sáng xanh đen Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma phóng ra lại bị đánh tan. Bản thể nó ở trên không trung đột nhiên chợt ngừng. Nó nhào tới lại bị ánh sáng tím như sương mù chặn đứng. Ngay cả mắt Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma hừng hực lửa máu cũng ảm đạm, xuất hiện một tia kinh hãi.
Thân thể Hạo Nguyệt hóa thành màu tím trong suốt di động theo ánh sáng, từ đằng sau nhanh như điện va chạm vào người Long Hạo Thần.
Mọi người con ngươi co rút, kinh hãi là thân hình dài bốn mét của Hạo Nguyệt lại dung nhập vào Long Hạo Thần, khiến cả người hắn cũng phủ một tầng ánh sáng tím.
Nguyên bản mái tóc đen chợt biến thành tím, còn có mắt trái của Long Hạo Thần cũng thành màu tím. Con mắt vàng trong suốt sáng ngời đột nhiên biến thành sắc tím, đây thật là kỳ dị.
Nóng quá! Long Hạo Thần cảm giác rất nóng. Hắn cảm thấy trong người dường như có một năng lượng mênh mông đang kích động thân thể sinh trưởng. Vốn hắn mười bốn tuổi cao không đến một mét bảy, nhưng lúc này đột nhiên tăng trưởng. Bao gồm xương, cơ bắp hầu như bị năng lượng khổng lồ ảnh hưởng, trong ánh sáng tím quay quanh, chốc lát biến thành thanh niên cao hơn một mét chín.
Tóc tím, con ngươi hai màu tím và vàng bắn ra tia sáng đoạt hồn người. Thánh Linh giáp trên người Long Hạo Thần không uổng là sáo trang linh ma cấp, thân thể hắn biến đại thì nó cũng tùy theo to ra.
Bộ dáng Long Hạo Thần vốn đã rất tuấn tú, nhưng dù sao hắn chỉ là thiếu niên, thoạt nhìn có chút giống con gái. Nhưng lúc này hắn dưới quang hoàn màu tím, ngay cả Vương Nguyên Nguyên tính cách giống đàn ông đều nhìn ngây ngẩn. Màu vàng và tím, tựa như dung hợp giữa chính nghĩa và tà ác. Khuôn mặt đẹp không bút mực nào tả xiết, tựa như tác phẩm thần linh tỉ mỉ điêu khắc. Làn da trắng trong suốt phát ra màu tím cao quý. Cả người hắn thậm chí hơi bay bềnh bồng.
Mắt tím cao quý mà tà mị, mắt vàng thuần khiết mà thiện lương. Hai loại khí chất khác biệt kết hợp khiến Long Hạo Thần tựa như nam châm, hấp dẫn chú ý mọi sinh vật. Cho dù là kẻ địch Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma, thấy Long Hạo Thần mau chóng biến hóa cũng nhìn ngơ ngẩn, không có lập tức tấn công hắn.
Trần Anh Nhi đã hoàn thành Sinh Linh Môn, đáng tiếc trời không chiều lòng người. Lần này từ Sinh Linh Môn chui ra là một con heo nhỏ tròn trịa trắng trẻo.
Heo con dài không tới nửa mét, da trắng nhìn qua có chút trong suốt. Nó tò mò nhìn xung quanh, nhưng khi thấy Long Hạo Thần trong suốt ánh sáng tím thì tựa như gặp quỷ, vụt một cái nhào vào ngực Trần Anh Nhi, thân thể run lẩy bẩy. Bởi vì quá mức sợ hãi, miệng heo con há ra cắn tay Trần Anh Nhi.
Trần Anh Nhi chỉ thấy bàn tay hơi nhức, nhưng không để ý đến. Lúc này trong mắt cô sáng ngời.
"Đẹp trai quá, đây là bộ dáng sau khi trưởng thành của Hạo Thần? Đẹp trai quá! Siêu đẹp trai!!!" Hình trái tim không ngừng bay ra từ mắt Trần Anh Nhi. Cô chỉ cảm thấy lòng mình chợt bị bắt mất, không thể khống chế mê trai.
Thải Nhi cảm giác không giống người khác. Bởi vì mắt nàng không thấy đường, không nhìn tới sự việc bên ngoài. Nhưng có cảm giác nàng nhạy bén hơn ai hết. Nàng cảm giác ra Long Hạo Thần biến đổi. Khí của Hạo Thần biến mất, thay vào đó là khí thế tăng cường gấp ngàn vạn lần. Khí thế khiến nàng không cách nào hình dung đang mau chóng dâng cao. Khiến Thải Nhi hoảng sợ biến sắc là, Luân Hồi Linh Lô trong thân thể nàng cùng với Luân Hồi kiếm đột nhiên bộc phát sát khí mạnh mẽ cực kỳ. Dường như nó phát ra là vì tự bảo hộ mình.
Từ khi nàng có được Luân Hồi Linh Lô và Luân Hồi kiếm, đây là lần đầu tiên chúng nó chủ động xuất hiện biến hóa. Chẳng lẽ khí thế từ người Long Hạo Thần khiến chúng nó thấy uy hiếp? Thậm chí là sợ hãi?
Toàn bộ quá trình dị biến nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh. Một đôi cánh tim trong suốt bỗng giương ra từ sau lưng Long Hạo Thần. Cánh không lớn lắm, giương ra chỉ khoảng ba mét. So với năm đó Long Tinh Vũ dùng linh lực biến thành cánh thì xa xa không bằng. Nhưng đôi cánh tím này tự như tử thủy tinh điêu khắc thành, không có lông chim, tràn ngập cảm giác bóng loáng.
Linh lực hóa cánh Huy Diệu kỵ sĩ?
Trong lòng đội viên Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ chấn động không cách nào bình phục. Không ai biết vì sao Long Hạo Thần đột nhiên xuất hiện biến hóa lớn như vậy. Bọn họ thậm chí không biết biến đổi này là tốt hay xấu. Nhưng có thể khẳng định là, linh lực hóa cánh là đặc thù của Huy Diệu kỵ sĩ. Hơn nữa chỉ sợ hiện tại Long Hạo Thần không đơn giản là bình thường Huy Diệu kỵ sĩ.
Thánh Linh kiếm biến mất trong nhẫn Mạc Vong Ngã. Trong tay Long Hạo Thần chỉ còn lại một thanh Lam Vũ, Quang Phù Dung.
Ánh sáng vàng và xanh bộc phát. Tay trái Long Hạo Thần giương lên, ánh sáng xanh và vàng hóa thành hai hào quang xoay vòng trong lòng bàn tay hắn.
Lam Vũ, Quang Phù Dung quang hoàn tựa sóng nước dâng lên, một chùm tia sáng xanh vàng phát tán, chợt biến mất trong tay Long Hạo Thần. Màu xanh và vàng phân biệt rõ ràng, tựa như hai sợi dây nháy mắt phóng ra ở trên không trung quấn quýt.
Tia khát máu trong mắt Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma dần biến thành sợ hãi. Không chỉ bởi vì trước mặt Long Hạo Thần, còn có sau lưng ngập trời sát ý.
Vô tận màu đen từ người Thải Nhi lan tràn. Thậm chí có một vài Song Đao Ma nhào tới bị sát ý khiến nằm xụi lơ trên đất, mất đi sức sống.
Đúng vậy, khi thân thể và khí thế Long Hạo Thần cùng biến hóa, Luân Hồi Linh Lô của Thải Nhi cũng bị kích phát ra. Nếu không có Long Hạo Thần biến hóa, vì cứu người đàn ông của mình, Thải Nhi cũng sẽ làm như vậy. Chẳng qua hiện tại nàng và Long Hạo Thần cùng bộc phát ra khí thế kỳ dị càng hòa hợp. Hai người một trước một sau, kết hợp một thể.
Tóc dài đen như mực của Thải Nhi trên không trung bay múa, ở sau đầu nàng hình thành vòng tròn. Sát ý ngập trời khiến không khí quanh thân nàng vặn vẹo thành màu đen. Đối lập rõ ràng với màu tím quanh người Long Hạo Thần.
Một bên là cao quý sắc tím, một bên là màu đen vô tận xâm lược. Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma cường đại tựa như là sữa kẹp trong hai miếng bánh.
Tứ chi to khỏe đột nhiên mạnh giẫm mặt đất, trên thân màu đen bỗng bị sắc xanh thay thế. Chớp mắt, Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma siêu mạnh bỗng dưng phóng hướng bên cạnh, nhanh như tia chớp muốn trốn.
"Thải Nhi, không thể!"
Một tiếng thét vang lên, bóng dáng cường tráng bỗng nhiên từ dưới đất chui lên, đáng tiếc lời đã chậm.
Vàng và xanh quay quanh thành chùy, đuôi điện xẹt huyễn lệ phóng ra.
Đen và xám, đi đến đâu xóa hết tất cả nhan sắc.
Không ai thấy Thải Nhi ra tay. Bọn họ chỉ cảm giác trước mắt bỗng tối sầm, chớp mắt sau Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma bỏ chạy xa xa đột nhiên ngừng giữa không trung.
*Bốp!*
Thải Nhi công kích xong, khoảnh khắc Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma ngừng giữa không trung, thân thể nó đã hoàn toàn biến thành đen, chỉ có mắt là màu xám. Bỗng chốc vô số ánh sáng xuyên qua, xanh và vàng lặng lẽ nhập vào thân thể. Cơ thể nó cũng tùy theo phình lên.
Một tiếng *bộp* vang lên, thân thể khổng lồ của Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma tựa như khí cầu nổ tung, giữa không trung máu thịt tung tóe.
Quang Vũ Phù Dung Thứ kết hợp với Luân Hồi kiếm. Long Hạo Thần và Thải Nhi là tổ hợp mạnh nhất.
Chỉ là cấp năm! Long Hạo Thần và Thải Nhi chỉ là cấp năm mà thôi! Nhưng họ trên chiến trường giết chết một cao đẳng Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma cấp bảy. Thân vệ của Mã Khả Tây Á Tư thứ ba mươi lăm Trụ Ma Thần.
Cao Anh Kiệt đứng ở đó, ngơ ngẩn nhìn tất cả xảy ra. Nhìn đôi thiếu niên thiếu nữ từ từ hạ xuống mặt đất, lòng gã chấn động.
Mới nãy Long Hạo Thần sử dụng Quang Vũ Phù Dung Thứ giống công kích ban đầu gã sử dụng, nhưng uy lực hoàn toàn khác. Linh lực hóa cánh của hắn trong ngắn ngủi có uy lực của Huy Diệu kỵ sĩ. Vừa rồi một kích kia mang theo uy lực vũ khí cấp truyền kỳ.
Còn công kích đen và xám của Thải Nhi rốt cuộc là gì, Cao Anh Kiệt không biết. Nhưng gã hiểu rõ đó tuyệt đối là chiêu khủng bố hơn cả Quang Vũ Phù Dung Thứ. Sát khí như thực chất kia, hại gã bây giờ hai tay còn thấy lãnh.
Nếu là mình, có thể ngăn được một kích hợp của hai người kia không? Cao Anh Kiệt tin tưởng rất khó cho ra đáp án khẳng định.
Hôn mê, hôn mê, hôn mê.
Khoảnh khắc Long Hạo Thần đáp xuống mặt đất, thân hình khổng lồ của Hạo Nguyệt tách khỏi người hắn. Hắn biến trở lại bộ dáng mười bốn tuổi, kiệt sức nằm trên người Hạo Nguyệt.
Ba cái đầu to của Hạo Nguyệt cùng gác trên mặt đất, bất động.
Bên kia Thải Nhi rớt xuống đất cũng nằm xụi lơ, rơi vào hôn mê.
Sử dụng năng lực vượt xa bản thân, phải trả cái giá trầm trọng. Không cần nói, Long Hạo Thần và Thải Nhi đều là như vậy.
"Mau đi bảo hộ Thải Nhi." Rốt cuộc Cao Anh Kiệt là người trước tiên có phản ứng, thân thể bỗng chốc tăng tốc đã đến bên cạnh Long Hạo Thần. Cùng lúc đó, thân thể gã phát ra ánh sáng vàng phóng lên cao.
Đó là tín hiệu của mười vị Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ. Cao Anh Kiệt là đội trưởng, đang báo cho đồng bạn ra tay giải quyết trận chiến đấu này.
Giống như Long Hạo Thần đã suy đoán, bọn họ làm lĩnh đội dĩ nhiên không thể mặc kệ đám thanh niên đối mặt nguy hiểm. Chẳng qua họ luôn núp trong chỗ tối.
Chỉ là Long Hạo Thần không biết, mười vị kỵ sĩ cấp bảy cường đại ẩn núp dưới lòng đất.
Cao Anh Kiệt luôn chú ý cục diện chiến trường. Khi đám Long Hạo Thần đối mặt Bích Lục Song Đao Ma và Ma Nhãn Thuật Sĩ tám mắt, Cao Anh Kiệt âm thầm giật mình, chuẩn bị ra tay cứu trợ.
Nhưng kế tiếp Long Hạo Thần chỉ huy khiến mọi người bộc phát sức chiến đấu cường đại làm Cao Anh Kiệt thầm kinh ngạc. Họ chẳng qua hơi ăn ý mà thôi, nhưng lực công kích càng thêm mạnh mẽ. Đặc biệt là Long Hạo Thần và Thải Nhi, hầu như trong nháy mắt xử lý hai con Bích Lục Song Đao Ma.
Càng khiến Cao Anh Kiệt rung động là Hạo Nguyệt phóng ra Hỗn loạn nguyên tố bác ly suýt khiến gã bỏ trốn.
Có lẽ nhóm Long Hạo Thần không biết ma pháp dung hợp, nhưng Cao Anh Kiệt là cường giả cấp bay sao lại không biết? Đây là dung hợp ba thuộc tính ma pháp! Cái này chỉ sợ dù trong Ma Pháp Thánh Điện cũng rất ít có ghi chép! Hơn nữa ma pháp sư đồng thời có ba thuộc tính không khó, khó ở chỗ tu luyện tu vi đồng cấp.
Mắt thấy thực lực đoàn thể nhóm Long Hạo Thần mạnh như vậy, Cao Anh Kiệt may mắn mình không ra mặt. Gã muốn nhìn xem, tổng thể thực lực đám thanh niên này rốt cuộc đạt tới trình độ nào.
Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma xuất hiện, khiến đám thanh niên đều lấy ra hết tuyệt kỹ bí mật.
Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma là ma tộc cấp bảy, nhưng so sánh với Cao Anh Kiệt đỉnh cấp bảy thì còn kém xa. Huống chi Cao Anh Kiệt có Bí Ngân Cơ Tòa chiến khải uy lực lớn như vậy. Nhưng vạn lần đừng quên, ban đầu lúc Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đối mặt Cao Anh Kiệt, gã chỉ muốn thử thực lực của họ, không có phát động công kích. Còn Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma đang trong cuồng nộ, muốn giết chết họ.
Bởi vậy nhóm Long Hạo Thần chịu áp lực vô cùng lớn. Hình ảnh khiến Cao Anh Kiệt rung động phát sinh khi gã đang chuẩn bị ra tay.
Mắt thấy Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma nhào tới Long Hạo Thần không có khả năng chống cực, Cao Anh Kiệt đã chuẩn bị xong kỹ năng. Nhưng, còn không đợi gã ra tay, Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma đã bị Hạo Nguyệt rống ra ánh sáng tím đánh rơi xuống. Ngay sau đó, tiếp tục hình ảnh khiến Cao Anh Kiệt ngơ ngẩn. Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma lại muốn chạy.
Theo Cao Anh Kiệt thấy, Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma muốn chạy thì chắc Long Hạo Thần và Thải Nhi sẽ ngừng công kích. Gã không ngờ là khi đó Long Hạo Thần tâm trí không minh mẫn nữa. Bỗng nhiên được đến sức mạnh cường đại, ý thức của hắn trở nên mơ hồ, chỉ có bản năng chiến đấu, làm sao suy nghĩ gì được nữa! Thải Nhi bị khí thế của Long Hạo Thần lôi kéo, hắn không dừng tay, đương nhiên nàng cũng sẽ không.
Cho nên khi Cao Anh Kiệt kêu Thải Nhi ngừng tay, công kích của nàng tựa như mũi tên trên dây cung, không thể không bắn.
Vương Nguyên Nguyên, Tư Mã Tiên và Hàn Vũ đều mau chóng tới cạnh Thải Nhi, bảo hộ nàng. Lâm Hâm thì cùng Trần Anh Nhi chung một chỗ, chuẩn bị phòng ngự.
Thật ra lúc này đã không có ma tộc dám tấn công bọn họ.
Cho dù là Song Đao Ma trí tuệ thấp, khi cảm thụ được khí thế từ Long Hạo Thần và Thải Nhi, chúng sẽ thấy sợ hãi!
Còn vài cái Ma Nhãn Thuật Sĩ tám mắt còn sống thì đã trọng thương, lại bị sát khí lãnh liệt của Thải Nhi kích động, thương lại càng nặng, mắt thấy không sống lâu được. Tùy theo hơi thở sự sống của chúng biến mất, công huân lại thuộc về Hạo Nguyệt, tự nhiên cũng sẽ vào tay Long Hạo Thần.
Cao Anh Kiệt thấy rõ trận chiến này, Săn Ma Đoàn khác thì không như vậy. Bọn họ chỉ nhìn thấy tình cảnh rung động.
Long Hạo Thần mang theo ánh sáng tím bay lên không, Thải Nhi sát khí tận trời. Hấp dẫn tầm mắt của họ nhất, chính là ma tộc thân thể cực kỳ khổng lồ dưới đợt tấn công của Long Hạo Thần, Thải Nhi đã không còn xương cốt.
Tuy họ không biết hiện tại Long Hạo Thần và Thải Nhi đã mạnh tới đâu, nhưng vẫn có thể cảm giác ra sóng năng lượng dao động.
Nhiệm vụ đã viên mãn hoàn thành, xương cốt cứng nhất đã bị Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ gặm, còn lại chín Săn Ma Đoàn chỉ là giết sướng tay mà thôi.
Cùng với mệnh lệnh của Cao Anh Kiệt, đám kỵ sĩ Bí Ngân Cơ Tòa sau khi gia nhập năm phút đồng hồ, không còn nhìn thấy một con ma tộc sống sót.
Cao Anh Kiệt một tay ôm Long Hạo Thần, một tay kéo Hạo Nguyệt, lớn giọng nói.
"Trước rời khỏi đây rồi nói tiếp!"
Bên này động tĩnh không nhỏ, ma tộc có phương pháp tìm kiếm riêng, tin tưởng không lâu sau sẽ có đại quân ma tộc đuổi tới. Sau khi thiêu hết lương thảo, mọi người mau chóng lùi lại. Trước khi rời đi, Lâm Hâm thu thập thân thể Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma cũng mượn gió bẻ măng lấy đi cái hộp trên cổ nó.
Người có ưu điểm của người, ít nhất khi rút binh thì cực nhanh. Dáng người Hạo Nguyệt tuy to bự nhưng còn có so với nó càng lớn. Kim Giác Mãnh Mã của Đoạn Ức gánh vác trọng lượng Hạo Nguyệt. Mười vị lĩnh đội mang theo mọi người đốt hết xe xong nhanh chóng chạy tới nơi xa.
Bọn họ không quay lại đường cũ mà đi đường xa hơn, từ chỗ khác trong Ngự Ma sơn mạch đi vào núi.
Ngự Ma sơn mạch hoàn toàn trong tầm khống chế của Ngự Ma quân khu liên minh thánh điện. Khu Ma quan là lối vào duy nhất của sơn mạch. Nếu đi hướng khác vào núi thì sẽ gặp địa thế càng phức tạp. Hơn nữa liên minh thánh điện có phái trọng binh canh gác. Đối với ma tộc mà nói thì khó như lên trời. Nhưng đối với mười Tân Săn Ma Đoàn thì lại là đường lui.
Cao Anh Kiệt cẩn thận kiểm tra tình trạng thân thể của Long Hạo Thần và Thải Nhi. Hai người không có gì đáng lo, chẳng qua là trong trạng thái suy nhược.
Tiến vào Ngự Ma sơn mạch, đã có quân tiếp ứng sớm chờ sẵn mang họ mau chóng vào trong. Đã đến đây, mặc kệ ma tộc có phản ứng gì thì đều muộn màng.
Lần này là một trận toàn thắng. Tuy trong mười Săn Ma Đoàn cũng có không ít thương binh, nhưng không nghiêm trọng. Có mục sư trị liệu rất nhanh hồi phục lại. Bọn họ không chỉ thiêu hủy lương thực ma tộc, còn toàn diệt kẻ địch. Thậm chí có một ít đội viên Săn Ma Đoàn trách các lĩnh đội không nên ra tay, thưởng không ít công huân của họ.
Được Cao Anh Kiệt trị liệu, Thải Nhi trước tiên tỉnh lại. Nhìn qua nàng còn khỏe, chỉ là khá suy yếu, nhưng nàng như cũ một mực muốn canh giữ bên cạnh Long Hạo Thần.
Dương Văn Chiêu cống hiến ra Quang Diệu Độc Giác Thú chở hôn mê Long Hạo Thần và thanh tỉnh Thải Nhi. Bốn tiếng đồng hồ sau, bọn họ rốt cuộc trở lại Khu Ma quan.
Dù có không có lĩnh đội ra tay, lần này nhiệm vụ của họ cũng có thể viên mãn hoàn thành. Bởi vậy khi báo cáo cho quân bộ, Cao Anh Kiệt che giấu tình hình lĩnh đội nhúng tay vào. Luận công ban thưởng, mỗi đội Săn Ma Đoàn đều được tròn hai trăm điểm giá trị công huân, do các Săn Ma Đoàn ưu tú tiến hành thống nhất phân phối.
Bởi vì Long Hạo Thần còn đang hôn mê, phó đoàn trưởng Thải Nhi thay hắn lĩnh công huân tương ứng Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ.
Cao Anh Kiệt đi theo đám người Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ quay trở về doanh trại. Thải Nhi cẩn thận đặt Long Hạo Thần nằm trên giường, chân mày cau lại vì lo lắng.
"Lĩnh đội, này không công bình. Đoàn chúng ta cống hiến nhiều, vì sao đạt được công huân bằng họ chứ?" Đầu trọc mục sư Tư Mã Tiên kéo Hạo Nguyệt đi vào doanh trại, một bước đóng cửa xong nhịn không được cáu kỉnh nói với Cao Anh Kiệt.
Đúng thật, Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đã gặm khúc xương cứng nhất, xử lý bốn con Bích Lục Song Đao Ma, sáu Ma Nhãn Thuật Sĩ tám mắt, thậm chí còn có một Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma cấp bảy. Có thể nói nhóm Long Hạo Thần gánh vác một nửa áp lực nhiệm vụ lần này. Cũng vì vậy Long Hạo Thần và Thải Nhi còn cùng nhau hôn mê. Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ có công lớn nhất.
Cao Anh Kiệt tức giận liếc gã, nói.
"Tốt! Vậy bây giờ tôi đi khoe thành tích của các người. Lâm Hâm, lấy thi thể cậu thu được ra đây, còn có cái hộp đó."
"A…" Lâm Hâm gãi đầu nói. "Lĩnh đội, tôi không nói cái gì à nha!"
Tư Mã Tiên nghi hoặc nhìn Cao Anh Kiệt và Lâm Hâm.
Cao Anh Kiệt bực bội nói.
"Nhìn cái gì? Lúc trước đào móc, chẳng lẽ cậu không thấy Lâm Hâm đều thu thập hết thi thể các ma tộc có giá trị? Và cả cái hộp con Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma bảo hộ. Tuy tôi không biết trong hộp có cái gì, nhưng có thể khiến Mã Khả Tây Á Tư tộc Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma bảo vệ, chắc chắn giá trị không tệ. Không tính mấy cái này, các người có biết đã săn bắt mấy ma thú này công huân nhiều ít không? Còn muốn khoe thành tích? Khoe thích tích thì cứ khoe đi, nhưng phải cống hiến chiến lợi phẩm ra. Đây là quy định của quân đội, các người chịu không?"
"Tôi đã định mở một con mắt, nhắm một con mắt. Đích thực các người ra sức nhiều, nhưng cũng đã có được thi thể ma tộc giá trị không ít. Bốn con Bích Lục Song Đao Ma, mỗi con là mười điểm công huân, đây không tính cái gì. Về giá trị của Ma Nhãn Thuật Sĩ tám mắt, trước không nói phần thi thể, chỉ tính công huân thôi mỗi người đã có hơn ba mươi. Long Hạo Thần và Thải Nhi đánh chết Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma trả cái giá không nhỏ, nhưng đồng dạng ma tộc cấp bảy này cho các người không huân khá nhiều. Chỉ sợ lúc trước các người thu thập được công huân thêm vào đều không bằng một con Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma. Đây chính là một ngàn điểm công huân, chắc hẳn đã ở trong lệnh bài của đoàn trưởng các người."
Nghe Cao Anh Kiệt nói lời này, mọi người hai mặt nhìn nhau hít ngụm khí lạnh.
Cao Anh Kiệt mỉm cười.
"Tôi còn chưa nói xong. Lâm Hâm lấy thi thể Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma tuy đã nát, nhưng hắn nhặt được một khối ma tinh khi trở lại tổng bộ Săn Ma Đoàn thánh minh, có thể lấy được một ngàn công huân. Thế nào, hiện tại các người còn định đi khoe thành tích không hả?"
Tư Mã Tiên lắc lư cái đầu trọc, tựa như ngọn đèn trước gió.
"Không cần, không cần, là mắt tôi thiển cận. Lĩnh đội, ngài anh minh!"
Cao Anh Kiệt hừ một tiếng, nói.
"Khỏi nịnh. Tôi nói cho các người biết, không cho các người thỉnh công là vì tốt cho các người thôi. Biểu hiện của Long Hạo Thần và Thải Nhi mọi người đều xem trong mắt. nếu như lại nói ra hành động của các người, có nghĩ tới chín Săn Ma Đoàn khác sẽ thấy thế nào không? Đừng quên, hiện tại các người đang thi đấu đoàn đội, chẳng lẽ muốn bị các đoàn khác chỉa mũi nhọn hả? Nếu thật là như vậy, bọn họ cùng chung mối thù, tương lai hơn hai tháng trong Khu Ma quan các người làm sao sống đây? Dù thực lực đoàn đội các người mạnh tới đâu, hôm nay chấp hành nhiệm vụ tập thể nếu không có đội khác phối hợp, có thể nuốt miếng thịt béo đó sao? Không đến lúc quyết định thắng bại đoàn đội cuối cùng, nên ít gây chú ý mới tốt. Lâm Hâm, cái hộp kia lát nữa cứ đưa cho Long Hạo Thần. Không cần cho tôi xem, tôi cái gì cũng không biết, cái gì đều không nhìn thấy."
"Vâng! Lĩnh đội anh minh!" Lâm Hâm vẻ mặt tươi cười hướng Cao Anh Kiệt hành lễ ma pháp sư.
"Được rồi, các người cũng vất vả, nghỉ ngơi đi. Nếu thân thể Long Hạo Thần và Thải Nhi có gì không tốt thì phải báo cáo tôi ngay. Tôi đi trước."
Mọi người ngầm hiểu cười gian, ngoài Thải Nhi ra đều đồng loạt cao giọng nói.
"Đưa tiễn lĩnh đội!"
"Đợi chút."
Đang lúc Cao Anh Kiệt định đi thì đột nhiên vang lên thanh âm yếu ớt.
Thải Nhi ở bên người Long Hạo Thần thân thể chợt run lên, vội vàng nắm chặt Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần tỉnh lại, sắc mặt tái nhợt, con ngươi vàng kim ảm đạm ánh sáng, mơ hồ có thấy trong mắt trái lưu lại một chút tia sáng tím. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Thải Nhi, đỡ tôi dậy." Long Hạo Thần suy yếu nói.
Thải Nhi khẽ kéo tay hắn, nâng eo lên giúp hắn chậm rãi ngồi thẳng người.
Ánh mắt mọi người cùng rơi vào người Long Hạo Thần.
Cao Anh Kiệt nói.
"Hạo Thần, sao không nghỉ ngơi thêm?"
Long Hạo Thần lắc đầu nói.
"Lĩnh đội, tôi không có việc gì. Lâm Hâm, đưa cái hộp cho lĩnh đội."
"A?" Lâm Hâm ngây ngốc, khó thể tin nhìn Long Hạo Thần. "Đoàn trưởng, đây là chiến lợi phẩm của chúng ta!"
Long Hạo Thần lắc đầu nói.
"Không, đây là chiến lợi phẩm của mọi người. nếu ma tộc đã phái nhiều cường giả bảo vệ, không chừng trong hộp có bí mật liên quan đến việcma tộc tấn công Khu Ma quan. Chúng ta không thể vì tư lợi mà ảnh hưởng toàn bộ chiến cuộc. Hơn nữa trận chiến phá hủy đội vận lương, là mười Săn Ma Đoàn cùng hành động. Không sai, hiện tại họ là đối thủ cạnh tranh với chúng ta. Nhưng mọi người đừng quên, họ cũng là đồng chí. Kẻ địch chung của chúng ta chính là ma tộc. Cái hộp nhất định rất quan trọng, chúng ta không thể giữ lại. Nếu không sau này có lẽ sẽ bị người trách móc."
Nghe Long Hạo Thần nói vậy, Lâm Hâm trong mắt rõ ràng không đồng ý, cùng suy nghĩ với y còn có Hàn Vũ và Trần Anh Nhi.
Trần Anh Nhi lẩm bẩm.
"Không nghiêm trọng như vậy chứ, chẳng phải chỉ là một cái hộp nhỏ."
Long Hạo Thần sắc mặt hơi trầm xuống.
"Tuy chỉ là một hộp nhỏ, nhưng nếu chúng ta tự tiện giữ nó, sau này khi lại cùng Săn Ma Đoàn chấp hành nhiệm vụ, gặp phải thứ tốt cũng sẽ độc chiếm sao? Tôi thỉnh cầu mọi người ủng hộ tôi lần này. Tôi nguyện ý đem tất cả công huân có được hôm nay toàn bộ chia cho mọi người. Là phần của tôi sau khi đã chia xong công huân."
"Nghe Long Hạo Thần đi. Lâm Hâm, đưa hộp cho lĩnh đội." Vương Nguyên Nguyên mở miệng, khuôn mặt tuấn tú hiện vẻ kiêu ngạo. "Cho dù trong hộp có bảo bối giống linh lô thì sao chứ? Chẳng lẽ bằng năng lực Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ chúng ta, sau này không được đến ư?"
Long Hạo Thần và Vương Nguyên Nguyên đều nói như vậy, mấy người khác cũng không tiện phản đối. Có thể đánh chết Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma gần như là công lao của Long Hạo Thần và Thải Nhi. Hai người vì thế mà trả cái giá lớn. Long Hạo Thần lại là người các đội viên khâm phục.
Lâm Hâm có chút bất đắc dĩ lấy ra cái hộp nhét vào tay Cao Anh Kiệt.
"Đoàn trưởng, đừng nói cái gì chia công huân. Cậu là đoàn trưởng của chúng tôi, quyết định của cậu là ý của mọi người. Tôi nghe cậu là được chứ gì."
Tư Mã Tiên cũng gật đầu.
"Không sai, cậu là đoàn trưởng, cậu định đoạt. Chúng tôi tin tưởng cậu làm đúng."
Trên khuôn mặt tái nhợt của Long Hạo Thần hiện ý cười.
"Cảm ơn mọi người đã tin tưởng tôi. Lĩnh đội, phiền ngài đưa hộp cho quân đội Khu Ma quan. Cứ nói lúc tôi chém giết ma tộc thì có được. Còn về việc chúng tôi lấy về thi thể thì không cần trình báo. Dù sao lần này chúng tôi tiêu hao khá lớn, Lâm Hâm cần tài liệu chế tác đan dược." Hắn không phải người bảo thủ. Cái hộp có khả năng liên quan đến an nguy của Khu Ma quan, hắn phải giao ra. Nhưng thi thể ma tộc không trọng yếu, là mọi người liều mạng chém giết mới có, đương nhiên không cần công khai.
Cao Anh Kiệt sâu lắng nhìn Long Hạo Thần, lần đầu tiên sinh ra cảm giác khâm phục người thanh niên này. Gã hướng hắn gật đầu, nói.
"Cậu là đoàn trưởng tốt."
Tiếp đó gã cầm cái hộp Lâm Hâm đưa, xoay người rời đi.
Thấy Cao Anh Kiệt rời đi, Long Hạo Thần mỉm cười nói.
"Tôi trước nghỉ ngơi một lúc, chờ khi tôi hồi phục chút ít sẽ chia công huân cho mọi người."
Tư Mã Tiên ngồi trên giường nói.
"Mệt chết mất. Lâm Hâm, Bạo Linh Đan của ngươi uy lực mạnh thật, nhưng tác dụng thật khó chịu, hiện tại ta đều cảm thấy toàn thân bủn rủn."
Lâm Hâm cười khổ nói.
"Chẳng lẽ tôi không có ăn sao? Không còn cách nào, ráng chịu đi. Qua hai mươi bốn tiếng là tốt rồi. Chắc trong hai mươi bốn tiếng không phải chấp hành nhiệm vụ gì đâu. Lúc này muốn tu luyện cũng vô dụng, ngủ, ngủ."
Long Hạo Thần kéo tay Thải Nhi trở lại nhà nhỏ của mình. Nắm tay Thải Nhi, lúc này sắc mặt tái nhợt của hắn hiện vẻ khẩn trương. Luân Hồi Linh Lô, tác dụng phụ…
Thải Nhi đương nhiên biết suy nghĩ của hắn, nhỏ giọng nói.
"Yên tâm đi, tôi không sao. Tuy lúc đó tôi sử dụng Luân Hồi Linh Lô, nhưng chỉ là mượn kiếm ý của Luân Hồi kiếm, không dùng bản thể. Bởi vì khi đó uy lực Quang Vũ Phù Dung Thứ của anh đã đủ rồi. Chỉ là khi anh và Hạo Nguyệt dung hợp, phóng ra khí thế ảnh hưởng Luân Hồi Linh Lô của tôi. Lần này coi như may mắn, tôi chỉ mất khứu giác, không ngửi được mùi hương của anh. Bởi vì không sử dụng bản thể Luân Hồi kiếm nên tiêu hao không lớn. Khoảng nửa tháng là khôi phục được khứu giác."
Thải Nhi nói nhẹ nhàng nhưng Long Hạo Thần nhìn nàng không ngừng khép mở môi hồng, trong lòng quặn đau. Nàng mất đi không chỉ là vị giác, còn có dùng mũi hô hấp, Đây là thống khổ cỡ nào! Huống chi mất đi khứu giác, đối với Thải Nhi dựa vào nó và cảm giác phán đoán thế giới, có thể nói càng thêm gian nan. Tuy với nàng khứu giác không quan trọng, nhưng nếu mất đi cái khác thì sao? Nếu nàng mất thính giác? Mắt không thể nhìn, tai không thể nghe, đó là loại thống khổ bao nhiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.