Bữa sáng trong hộp không tính là kỳ trân dị bảo, nhưng rất phong thú. Có hai cái trứng của ma thú cấp thấp, mỗi người đều có phần. Còn có thơm ngon thư thư, nóng hổi thịt ngưu, rau xanh, thậm chí có cả hoa quả.
Tối hôm qua tiêu hao không ít, bọn họ lại là người trẻ tuổi, lát sau đã quét sạch hết thực vật.
Trong bảy người chỉ Thải Nhi và Trần Anh Nhi ăn ít chút, còn lại mấy người khác lượng cơm so với chiến sĩ thành niên chỉ hơn chứ không kém.
Đầu trọc mục sư Tư Mã Tiên vẻ mặt thỏa mãn vỗ bụng.
"Không biết khi nào có thể ra chiến trường, ngày hôm qua còn chưa đã ghiền."
Long Hạo Thần nói.
"Đúng rồi, mọi người chia công huân nào."
"Công huân? Đoàn trưởng, hôm qua cậu lại ra chiến trường?" Lâm Hâm tò mò hỏi. Ngày hôm qua trở về đã rất khuya, Long Hạo Thần kêu mọi người nghỉ ngơi trước, không nói sự việc trải qua.
Long Hạo Thần nhìn Thải Nhi ngồi bên cạnh.
"Đúng vậy. Hôm qua tôi bị tổng trưởng quân sự đại nhân kêu đi, sau đó cùng chú ấy ra chiến trường."
Nghe đến đây, Thải Nhi nhíu mày.
Long Hạo Thần không định che giấu Thải Nhi. Bởi vì hắn không muốn nói dối Thải Nhi, dù là thiện ý dối. Nhưng cùng một việc nếu dùng phương pháp khác nói ra, cảm giác của người nghe sẽ khác biệt.
"Tổng trưởng đại nhân kỳ thật là phụ thân của Thải Nhi. Hôm qua dì ấy có nhìn thấy tôi và Thải Nhi ở trên một chiếc giường, chắc là có nói cho tổng trưởng đại nhân. Cho nên sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-an-vuong-toa/1435789/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.