Biên tập: Bột
Cô có thích anh dù chỉ một chút không sao?
Không thể phủ nhận, cô nghĩ cô không chỉ dừng lại ở mức thích một chút với Trần Mịch Ngôn.
Có một giây, cô muốn chiếm anh làm của riêng.
Ý nghĩ này khiến Trình Yểu kinh hoảng, vì vậy cô chạy trốn.
Trình Yểu chậm chạp không trả lời, lòng Trần Mịch Ngôn dần lạnh. Anh buông tay cô ra, Trình Yểu cho rằng anh sẽ đi.
Nhưng anh bỗng cúi người, bưng mặt Trình Yểu rồi dùng môi cắn lên. Môi lưỡi mềm mại mà ấm nóng của người đàn ông phủ lên, trằn trọc và xâm lược. Trình Yểu mau chóng bị hơi thở của anh bao phủ.
Cả người cô cứng ngắc, sợ run một hồi mới đưa tay đẩy anh ra.
Hai tay Trần Mịch Ngôn rơi xuống, ôm chặt cô vào trong lồng ngực.
Trần Mịch Ngôn dán vào tai cô thở dốc: "Không thích em cũng được. Những chuyện khác, chị không thể nuốt lời."
Trình Yểu bối rối, trong chớp mắt đã hiểu ý anh. Cô hơi khiếp sợ nhìn Trần Mịch Ngôn: "Không phải đã..."
"Không đủ." Anh nói.
Trình Yểu nhìn anh một hồi, thở dài: "Trần Mịch Ngôn, cậu đừng như vậy."
"Chị không thể nuốt lời." Anh vẫn nhắc lại lời đó.
Trình Yểu phát hiện không tiếp tục nói chuyện với anh được nữa. Rõ ràng Trần Mịch Ngôn vừa tiều tụy vừa mệt mỏi, nhưng trước sau vẫn cố chấp nhìn cô.
Trình Yểu luôn có chút không nỡ với anh.
Cô nói: "Trần Mịch Ngôn, chúng ta không nói nữa, cậu đi nghỉ đi."
"Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ai-doi-phuong-bien-huu/2117817/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.