Giống như mọi khi, Trầm Tĩnh và Trầm Thược cuối tuần nào cũng đến chỗ cha mẹ một lần. 
Lần này trở về, lúc đứng ở cửa, đã thấy Trầm Hân đi ra thần thần bí bí nói với Trầm Tĩnh, anh hai à, bên phía hai vị ca ca em đã không phụ sứ mệnh, hoàn toàn thu phục rồi đó! Dừng một chút, cô lại kề tai nói nhỏ: “Nhưng về phần ba mẹ thì phải dựa vào chính anh rồi!” 
Gật đầu, ánh mắt anh tràn đầy yêu thương nhìn về phía Trầm Thược, siết thật chặt lấy tay cậu. 
Trầm Thược không có nghe đến câu nói đằng sau của Trầm Hân, chỉ biết thì ra hai người anh trai đã hiểu cho chuyện giữa anh hai và mình, theo lời chị cậu nói, bọn họ đều đã chấp nhận, trong lòng vui vẻ, khóe miệng cũng cong cong, chỉ hy vọng ngày nào đó ba mẹ cũng có thể thấu hiểu thì tốt rồi. 
************************************************************** 
Vừa vào cửa, bà Trầm liền lập tức ra đón bọn họ vào phòng khách ngồi trước, chính mình thì vội vàng sai cô con gái mấy ngày trời mới gặp đi chuẩn bị cơm chiều. 
Trầm Thược thấy hai người anh trai đang nói chuyện phiếm với ba, cảm giác anh hai nắm tay mình đi tới, lại gửi cho cậu một cái ánh mắt ái muội, khiến Trầm Thược trên mặt nóng ran, nhưng thật ra trong lòng vô cùng ấm áp. 
Kéo Trầm Thược ngồi xuống, Trầm Tĩnh đầu tiên nói chuyện một lúc với ba và hai em, sau đó gửi cho Trầm Hân một cái ánh mắt, Trầm Hân lập tức ngầm hiểu, nói với hai người anh trai và Tiểu Thược: “Còn phải đợi hồi lâu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ai-dich-dai-ca/203137/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.