Hai người hiện tại đã rõ ràng là quan hệ tình nhân, Trầm Tĩnh lại càng thêm cưng chiều Trầm Thược, hôn hôn ôm ôm tất nhiên khỏi phải nói, cấm dục cũng không cần nữa~ nhưng nghĩ đến Trầm Thược còn phải đến trường, hơn nữa lo tuổi cậu còn nhỏ, nên làm chuyện gì cũng không thể quá thường xuyên. 
(Tác giả: Cái gì? Hỏi ta tần suất sao? Ta làm sao biết |||| chuyện yêu đương riêng tư của người ta, ta đâu phải không biết xấu hổ mà đi hỏi!) 
Trầm Thược có lẽ là người vui vẻ nhất, người anh trai mà cậu thích cũng thương cậu a, đối với cậu là phủng trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, chỉ cần có chút xây xát nho nhỏ, anh đã lo cuống cả lên rồi, tất cả những điều đó Trầm Thược đều xem ở trong mắt, tâm tình có thể không ngọt ngào như ăn mật được sao? Cho nên khi cậu hạnh phúc mà đem mọi chuyện kể cho Hạ Du, nhỏ quả thực mừng thay cho cậu, nhưng cũng nhịn không được mà đả kích hai câu —— Please, xin cậu đừng cười cái kiểu mê zai như vậy nữa! Ai nha! Nước miếng đều sắp rớt ra kìa! (—_____—) 
************************************************************** 
Dưới con mắt của những người đang đắm chìm trong hạnh phúc, thời gian luôn trôi qua rất nhanh. Hơn nữa đối với cặp tình nhân nào đó mà nói, những khoảnh khắc vui vẻ ấy ngắn ngủi tựa như một đốt ngón tay vậy, chớp mắt đã qua 7 tháng, Trầm Thược được nghỉ hè. 
Giữa trưa ngày nọ, Trầm Thược đang ngồi trên đùi Trầm Tĩnh, hưng trí bừng bừng nghịch lap chơi game, đột nhiên nghe thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ai-dich-dai-ca/203135/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.