Lần đầu tiên tác chiến đã kết thúc bằng thất bại. Trầm Thược nhìn anh hai đi làm cơm chiều, một mình ngồi trên ghế sa lon, cào cào vào gối dựa cho hả giận. 
“Tức chết đi được! Sao anh hai lại nghĩ mắt người ta có vấn đề chứ?! Quyển sách kia căn bản chỉ viết lung tung thôi! Hừ! Hừ!!” Sau khi gõ bàn một lúc, nâng má, Trầm Thược quyết định! Tiến hành tác chiến đợt hai!!! 
Được rồi! Trước tiên phải tính toán một chút! Ách~ trên sách là nói như vầy… ‘Phải thường xuyên đi đi lại lại trước mặt người ấy~, tốt nhất là dùng bộ dáng thật hoạt bát, lấy đó biểu hiện sức sống trên người mình, phô bày vẻ lanh lợi đáng yêu của mình!!’ Nhắm mắt lại, cẩn thận ngẫm lại, hình như không còn chỗ nào không bình thường có thể khiến anh hai lại tưởng mình bị làm sao nữa, được, quyết định! Cứ làm vậy đi! 
Trầm Thược một bên lơ đãng xem TV, một bên vểnh tai nghe ngóng động tĩnh. Không biết đã qua bao lâu, chợt nghe thấy anh hai gọi mình: “Tiểu Thược, ăn cơm nào!” 
Hít vào~~~ thở ra~~~~ được rồi, thời điểm cho lần biểu hiện thứ hai rốt cục cũng tới rồi! Trầm Thược đáp tiếng: “Em tới đây~ “, liền thoăn thoắn chạy tới bên bàn ăn. Thấy anh hai đang muốn vào phòng bếp lấy đũa, Trầm Thược liền hấp tấp: “Em~ đến!” Vội nắm lấy cơ hội, canh lúc Trầm Tĩnh đang cầm hai đôi đũa đi ra, liền nhào tới. Trầm Thược mỗi bước đều nhảy lon ton, sắc mặt cũng vì thế mà trở nên hồng hồng, đáng yêu không thể tả, Trầm Tĩnh tuy rằng không biết Tiểu Thược lại đang bày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ai-dich-dai-ca/203131/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.