Tần Lam cầm đầu đánh bạn học ngay trong trường gây ra tiếng vang rất lớn, bởi vì trước nay trường Lâm Trung chưa từng xảy ra tiền lệ đánh nhau ầm ĩ như vậy, cùng lắm cũng chỉ là xích mích xô xát nhẹ. Sau chuyện này, học sinh trong trường vẫn không ngừng bàn tán xôn xao, dần dần câu chuyện trở thành một thứ không hình không dạng để mua vui trong miệng người khác.
Đối với phụ huynh học sinh, thông thường con em bị đánh như vậy nhất định sẽ đến trường mong muốn nhận được câu trả lời thích đáng. Nhưng Trầm Tri không có người thân, nói cách khác, hắn là cô nhi. Vì thế sẽ không có bất luận người nào đến trường tìm kiếm câu trả lời gì đó thay cho hắn.
Vì lý do này mà nhà trường thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng không muốn kéo mọi chuyện đi quá xa khiến nhiều bên khó xử. Thế nên cuối cùng bọn họ chọn cách xử phạt Tần Lam theo hình phạt mà họ cảm thấy nặng nhất, đó là đình chỉ học gã một tháng.
Mà đối với với chuyện không có người thân thay mình đòi công bằng, Trầm Tri không quan tâm.
Đối với việc Tần Lam bị đình chỉ học một tháng, hắn càng không quan tâm.
Hắn lúc này đang làm gì?
Hắn đang ung dung đi bên cạnh Lâm Miên An.
Con đường vẫn nhỏ hẹp, vẫn vắng lặng như vậy.
Người thiếu niên cao cao đi bên cạnh một cô gái nhỏ nhắn. Đuôi ngựa phía sau lưng cô gái đong đưa, đôi mắt lẳng lặng nhìn thẳng về phía trước. Cô gái đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ai-cua-anh/2545924/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.