Sáng hôm sau bà Zoe cầm trên tay một túi giấy khổ A3 màu vàng, đượcniêm phong kỉ càng, miệng phong bì vẫn còn con tem đóng dấu đỏ bên trên. Hai tay Minh Anh lễ phép đưa ra nhận lấy , thoạt nhìn nó đã thầm đoánđược bên trong chứa gì.
“ Năm ấy, trước khi bỏ trốnbà nghe theo lời dặn dò của ông nội cháu, phải bảo quản cái này cho đếnkhi cháu được 25 tuổi thì tận tay giao nó cháu, nên từ đó đến giờ tachưa mở ra xem. Nhưng lần này có lẽ khác , cháu nay đã hiểu chuyện cứkéo dài thêm 3 năm nữa chắc mọi chuyện đã đi quá xa sẽ không cứu vãnđược nữa”.
“ ta hy vọng, bên trong thứ này có chứa gì đó có thể giúp cháu đạt được mục tiêu của mình đề ra” bà Zoe cười hậu.
Minh Anh cẩn thận gở tem dán trên miệng phong bì, lấy ra một kẹp hồ sơ mỏngcó vài trang giấy A4 cùng vài giấy tờ đất đai và nhà cửa, công ty, sổtiết kiệm. Tự dưng cầm những thứ “ bạc tỉ” này trên tay nó bật cười.
“ Sao cháu lại cười?” ánh mắt tò mò của Zoe nhìn nó.
“ Dạ không có gì bà ạ, tự dưng thấy đóng tài sản này cháu lại nhớ đến lúc đi học” Minh Anh cười lắc đầu nhắc lại chuyện xưa không chút lãngtránh.
“ òh, vì sao lại thế?” bà Zoe hỏi.
“ Khi ấy trường cháu học là nơi dành cho con cái của nhà tài phiệt, củacải địa vị. Lúc đó cháu may mắn được lọt vào do thiếu chỉ tiêu ấy ha ha” Minh Anh cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186778/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.