Thế Hiển đưa nó đến một căn hộ gần bờ biển , trời lạnh ngút vậy màcỏng nó một quãng đường mồ hôi trên tráng hắn cũng đỗ xuống , đùa giỡnlắm rồi nó là ngủ thiếp đi trên lưng hắn . Đến nơi hắn chần chừ khôngdám bước vào , rồi khi thấy nó hơi co mình vì lạnh hắn mới dám dũng cảmmở cửa , trở về nơi hắn sống 10 năm trước .
Nó giật mình mở mắt , nhìn xung quanh trời tối đen như mực , ở đây cũng chẳng phải nhà hắn nó hơi có chút sợ sệt .
-Này , đây là đâu . – nó đập nhẹ vai hắn .
-Nhà tôi . – hắn lãnh đạm đáp .
-Nhà anh á? Cho tôi xuống . – nó nhãy vọt xuống , thắc mắc hỏi .
-ủa chuyển chuyển nhà khi nào vậy , sao lại phủ kín bằng khăng trắng vậy .
-là nhà củ .
“ nhà củ ư , trước kia hắn sống ở đây sao . sao lúc nào quanh hắn cũng uám vậy nhỉ , có vẻ nơi này lâu rồi không có người ở” – nó đi một vòngxung quanh mắt đảo quanh quan sát .
-không ai ở , thì phủ khỏi bụi . vậy cũng hỏi .
-xì , ai không biết . – nó trả lời chống đối .
-biết mà còn hỏi – hắn hỏi dằn mặt .
-thì …thì… kiểm tra IQ của anh thôi .
-nực cười , tôi sợ IQ của cô còn thấp hơn tôi nữa . – hắn nói vừa đi thu lại những màn trắng phủ các vật dụng trong nhà .
-thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186744/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.