Nó dậy sớm , nấu chút cháo cho Uyển Nhi nhưng cứ đứngtrước cửa phòng anh suốt cả buổi. Hoàng Nhi vừa ra khỏi phòng, nhìn thấy bộ dạng lưỡng lự của nó,hiểu ý nên bước đến bên vỗ vai,nói :
-Để mình giúp cậu .
-Ừm .
Cốc cốc..
-Hai ơi,em nè ! Vào được chứ ?
CÁnh cửa mở ra. Thấy nó,Hoàng Long mở đôi mắt ngạc nhiên nhìn , ái ngại nhớ lại chuyện hôm qua. Nó cúi mặt . Anh cau mày nhìn đôi bàntay được băng bó trắng toát.
-Cậu ấy vẫn chưa tỉnh hả hai ?
-Cô ấy tỉnh khuya hôm qua rồi .
-Cậu ấy có nói gì về chuyện đó không ?
Anh nhíu mày nhắc nhở con bé “ đừng nhắc đến chuyện đó” . Để ý thấy từ lúc vào phòng đến giờ,Minh Anh chỉ cầm tô cháo,lặng lẽ đứng một chỗ không cất tiếng nào,anh đưa mắt nhìn xuống đôi bàn tay cô,nhẹ nhàng hỏi:
- Tay em bị thương ?
- Hể ?
Giật mình khi nghe anh hỏi,nó hơi ngạc nhiên. Cứ ngỡ sauchuyện đó, anh sẽ giận nó lắm, rồi sẽ không nói chuyện hay nhìn nó nữa …
-Đưa đây , nóng đấy ! – anh bất giác tiến lại gần,đưa tay đỡ tô cháo nó đang bê
-Hả ? em không sao . – nó giật mình,thụt lùi tránh anh .
Uyển Nhi cựa mình,tỉnh giấc. Khi mở mắt,điều đầu tiên làthấy Hoàng Long đang ở bên cạnh,điều đó khiến cô nở nụ cười nhẹ . Cô rất sợ khi thức giấc những thứ trước mắt sẽ tan biến .
-Uyển Nhi,chị tỉnh rồi , tôi có nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186740/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.