Tại café raflew
Trong bộ vest sang trọng nétmặt nghiêm nghị hằng ngày của một vị chủ tịch hoàn toàn tanbiến chỉ hiện hữu sự dịu dàng dường như được giãn ra rấtnhiều .
-Phụng Lai , thật lâu rồi không gặp em .
-Ừ cũng gần 20 năm rồi , anh ngồi đi .
-Anh bây giờ cũng là một chủ tịch quyền lực rồi .
-Ừm , em cũng là Nguyễn Phu nhân rồi .
-Thế Hùng, em cũng không vòng vo với anh nữa , em hỏi anh vài chuyện được chứ ?
-Em cứ hỏi * đưa tay như mời * . Chuyện tôi biết tôi sẽ nói .
-Người đâm xe vào Thanh Hoa là anh ?
-Sao em lại nghĩ là tôi?
-Em xin lỗi, em không có ý nghi ngờ anh . Nhưng mọi chuyện xảy rađều liên kết đến chúng ta … - mẹ nó hơi ngượng khi vô tình kếttội cho chủ tịch Sang.
-Không, em nói đúng là tôi năm đó cho người đâm cô ta .
Bàn tay mẹ nó cầm tách trà run run không tin nổi những gì mình vừa nghe .
-Sao sao anh lại làm như thế , thật chất anh chẳng liên quan đến chuyện này mà .
-Vì em .
-Vì tôi , sao lại vì tôi . – mẹ nó kinh ngạc trước thủ đoạn củangười đàn ông ngồi đối diện nên thay đổi xưng hô .
-Tôi đã cho hắn ta một cơ hội để trân trọng em , nhưng hắn ta đãlàm gì chẳng phải dang díu với thư kí của mình hay sao .
-Anh hiểu lầm Kim Bình rồi , mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186735/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.