Trời trở khuya đèn đường hiu hắt , nó đứng nơi ban công phòngmình đôi mắt ngắm nghía suy nghĩ vu vơ , rồi đôi môi khẽ cười nhẹ . Không hiểu mọi chuyện là như thế nào , ban ngày thì cải nhau âm ỉ đêm đến thì lại cho nó món quà bất ngờ thế này muốnghét anh cũng không xong .
-Chưa chịu đi ngủ à .
Hoàng Long khoát lên người nó chiếc áo len mỏng từ phía sau , ôm lấy nó dịu dàng hôn lên mái tóc mùi thơm nhẹ nhàng bay thoangthoảng qua cánh mũi . Cảm giác âu yếm nuông chiều như thế nàythật là thoải mái hạnh phúc vô cùng .
-Long , cảm ơn anh nhiều – nó nép vào lòng anh thỏ thẻ .
-Ngốc! Đáng ra anh phải xin lỗi e mới phải.
-Không cần đâu , em hiểu mà . Em không trách chị ấy – nó quay ngườilại phía anh ngẩn đầu nhìn lên bằng đôi mắt đen láy long lanh .
-Anh làm phẩu thuật nhé .
-Chuyện này …
Nó suy nghĩ rất là nhiều rồi , lần này nhất định nó không để cho anh có quyền được lựa chọn hay từ chối yêu cầu của nó nửanhanh chóng nó lên tiếng cắt ngang .
-Đây là yêu cầu đầu tiên em muốn anh làm cho em được chứ .
-Ừm , anh sẽ làm .
Kéo nó lại gần thêm chút nữa , anh ôm chặt lấy nó . Giờ đây cănphòng bé nhỏ trở thành thế giới to lớn chỉ có hai người đangsay đắm trong hương men của tình yêu .
Chẳng biết suy nghĩ như thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186724/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.