Lòng ngực Hoàng Nhi nhói đau lên , cảm thấy rất thất vọng vô cùng đã cố gắng lắm mới đi chơi được , cười được nhưng thật không ngờ, giờ đây cái người mà Hoàng Nhi luôn tin tưởng nhất lại lừa Hoàng Nhi đến nơi này, để cô phải chứng kiến cái cảnh mà bản thân không muốn thấy ,nước mắt không ngừng chảy ra , sự tức giận khiến Hoàng Nhi không thể nhịn nổi nữa , quát lớn . 
- Minh Anh , tôi không ngờ cô lại chơi tôi như vậy . 
- Hoàng Nhi , không phải vậy cậu nghe mình nói đã – nó nắm tay trấn an Hoàng Nhi . 
- Cô im đi , cô cũng như anh ta , tất cả các người đều như nhau, đều xem tôi là con ngốc – Hoàng Nhi gằng giọng . 
( giận quá hóa cuồng đổi cách xưng hô luôn mới ghê ) 
- Hoàng Nhi , cậu bình tĩnh đi cậu cứ như thế này cho ai xem – nó quát vào mặt Hoàng Nhi . 
- Cậu xem thử , người ta thì đang cười nói vui vẻ còn cậu thì sao nhìn lại cậu đi , có giống là Hoàng Nhi không hả , cậu phải mạnh mẽ chứ , cậu phải đối mặt với sự thật để cho người ta thấy dù không có họ cậu vẫn là Hoàng Nhi – nó nắm chặt vai Hoàng Nhi . 
Đau lắm , giờ đây mọi thứ như mờ dần đi , Hoàng Nhi chẳng còn lấy đâu lí trí nữa , đôi chân ngã quị xuống , mặt kệ người đi qua đi lại đang dòm ngó nhưng Hoàng Nhi vẫn cứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186669/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.