Biệt thự Gmeiner. 
Cả hai người cùng nhau dùng bữa, nó cứ nhìn anh mà cười đắm đuối, suy nghĩ lung tung rồi tự cười vì sự ngốc nghếch của mình. Anh thấy thế chã hiểu gì thôi thì cứ mặt kệ nó. 
- À ừ Hoàng Long à…!!! 
- Gì ? – Anh vẫn điềm tĩnh ăn. 
- Hôm nay anh có đi đâu không vậy? – Nó dừng đũa lại một chút trông chờ câu trã lời. 
- Có – Anh trã lời cọc lóc. 
- Ừ !!! 
Mặt nó lập tức buồn so, cứ nghĩ hôm nay nhà sẽ có hai người, sẽ tạo cho nó biết bao cơ hội ngờ đâu chẳng được gì. 
‘’ Sao nhỏ Minh Anh lại như vậy ? Có lẽ cô ta chán chường gì chăng …! ‘’ – Anh suy nghĩ. 
- Có về sớm không dạ ? 
- Từ khi nào cô biết quản tôi vậy ? 
- Òh, hỏi thế thôi chớ bộ để biết mà nấu cơm chứ. 
- Cô nấu được chắc ? 
- Nêu anh có lòng về ăn. 
- … 
Anh im lặng không nói gì nữa, tiếp tục dùng bữa. Nó bổng cảm thấy nó sẽ có một ngày nữa, sẽ bơ vơ trong ngồi nhà lớn này, nó thở dài ra!!! 
Ăn trưa xong, anh thì lấy hồ sơ gì đó ra ngồi nhìn tới nhìn lui rất tập trung, còn nó thì cứ cầm điều khiển tivi mà bật mà bấm nhãy từ kênh này sang kênh khác. Tiếng tivi ồn ào cả căn phòng vậy mà anh cũng chã thèm để ý nó đến một lần . 
- À tôi… 
Rè … 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186651/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.