“ - em thật sự là con ngốc sao , ở đâu ra lời vô trách nhiệm như vậy chứ , hức hức “
“ - oh , do min jo see hãy trã lời đi , hức hức “ .
Nhạc phim vang lên …
You are my dentisny , you are my dentisny geudaen , You`re my everything . geudaeman bomyeonseo , geudaereul hyanghan naui sarangibnida , You`re the one my love geudaen You`re the one my love geudaen You`re my delight of all .
Nó vừa xem đoạn đối thoại trong phim vừa khóc vừa nói theo .
- Do min jô si , ố tô kê , hức hức ô tồ kê hu hu
anh quay sang trố mắt nhìn nó , quả thật con nhỏ này theo suy nghĩ của anh thì thật hâm hết sức coi phim mà cũng khóc được , lại nước mắt nước mũi chèm lem ra .
cùng lúc đó nó tựa đầu vào vai anh , môi cong lên cười mĩm cùng nó xem tiếp .
- Cảm động qua đi hà , ố tô kê híc híc – nó nói rồi quay sang khịt mũi vào áo anh .
- Này cô kia – anh quát lên . Đẫy nhẹ nó ra
- Hả – giờ nó mới giật mình để ý đến .
- Dơ vừa thôi – anh chau mày rồi bỏ lên lầu .
Còn nó vẫn cười khúc kích mà xem tiếp .
- Hoàng Long ơi , muốn uống nước cam . – nó gọi như bà hoàng .
- Đợi tí – anh luống cuống vào bếp
5 phút sau
- Đây – anh đặt xuống bàn cho nó một ly nước cam ngon ngọt .
Nó đưa tay nhận lấy , chưa lúc nào nó thấy bị bệnh lại có ích như lúc nào , nếu mà anh cứ cưng chiều như thế này thì bệnh cả đời cũng được , cứ ngây mặt ra cười nhìn theo anh không chớp mắt .
- Tôi đi nấu bữa trưa đây – nó xịu mặt nói .
- Thôi , được rồi cô mà nấu thì trưa nay lại phải nhịn ngồi đó xem phim đi .
Anh thừa biết là nó chỉ đang giả vờ nhưng vẫn chiều theo rồi đi thẳng vào bếp nấu nướng .
Coi phim xong chán chê , nó nhìn lại không thấy anh đâu liền đứng dậy đi lanh quanh tìm kiếm . vòng trong nhà nhiều vòng không thấy anh đâu nhìn ra trước nhà cũng không thấy nên đi tẳng bộ ra phía sau cũng coi như đi tham quan cho hết căn biệt thự này .
- Thì ra ở đây à – nó rón rén từ phía sau .
- Trời lạnh sao ra đây ? – anh đang tưới cây hỏi .
- Không sao mà – nó cười tươi
- Đưa đây làm cho – nó giật lấy cái vòi tưới .
Tiếng chuông cửa vang lên phá tan không khi lãng mạng của người , giật mình anh bối rối xoay qua xoay lại rồi ngó lên trời .
Nó thì cười tủm tĩm e thẹn mặt đỏ lên như trái cà chua , nó lên tiếng chữa ngượng .
- Chắc Hoàng Nhi về tôi ra mở cửa .
- Để tôi – anh nói .
- Ừm – nó cười mĩm .
- Cô lên trên thay quần áo đi – anh cố gắng điềm tĩnh nói .
- Ừm – nó gục nhẹ rồi chạy mất hút .
Anh chạy ra phía trước mở cửa , Hoàng Nhi thấy anh chỉ gục nhẹ rồi đi thẳng vào một hơi vào nhà . Đóng cửa rồi anh cũng chậm rãi theo sau .
- Vậy là cũng có tình cảm với anh ấy , nhưng chưa một lần nào hai người chính thức hò hẹn sao – nó .
- Ừ , mình cũng không hiểu vì sao , cũng không biết rỏ thật tâm anh ấy có tình cảm với mình không, hay chỉ xem mình là em gái . – Hoàng Nhi thở dài .
- Sao cậu không thử tỏ tình – nó nãy ý kiến cho Hoàng Nhi .
- Đâu phải ai cũng có gang như cậu đâu – Hoàng Nhi nhún vai .
- Ờ ha – nó gục đầu cười .
Cứ thế nó với Hoàng Nhi ngồi tâm sự suốt cả buổi trưa đến chiều , mà chẳng hay đến anh đang ở nơi khác mà cau có bực dọc . Cầm sắp hồ sơ công ty để xử lí mà trong đầu anh lẫn trong tim là một mớ lộn xộn hình ảnh của nó mà không tập trung được .
Quốc Huy tỏ rỏ thái độ,đi lên phòng đóng cửa thật mạnh , đứng bên ngoài mà đưa tay xoa xoa vầng thái dương . Không phải vì sợ sự uy hiếp của mẹ mà Quốc Huy chịu trận, chỉ là vì Quốc Huy thương bà ấy rất nhiều .
Hai chữ “ Gia Đình “ trong anh nó không hề tồn tại hoàn hảo như cái vỏ bọc bên ngoài , ba Quốc Huy là một người đầy tính toán và bất chấp thủ đoạn của riêng ông . Đối với ông ta chỉ có sự nghiệp địa vị là trên hết . Từ lúc sinh ra đến nay mẹ Quốc Huy đã chịu biết bao nhiêu trận đòn từ ông ta nhưng vẫn cam chịu vì Quốc Huy .
Mang danh là phu nhân của một chủ tịch tập đoàn nhưng sự tình chỉ là một người vợ hờ không hơn không kém , còn với Quốc Huy là cậu ấm là con trai của ông ta nhưng một năm gặp mặt ăn uống chung với ông là một điều hiếm khi xãy ra .
Đó cũng chính là một trong những lí do Quốc Huy không thể mở lời yêu thương với Hoàng Nhi được . Điều anh lo sợ nó đã xảy ra là một ngày Thu Trang phu nhân của anh sẽ ép hôn .
- Hoàng Nhi bây giờ em đang làm gì ? – Quốc Huy thở dài .
Bây giờ cũng sắp đến giờ hẹn , không có gì để liên lạc được với Hoàng Nhi , Quốc Huy bồn chồn trong lòng , đứng ngồi không yên . Ở trong phòng mà cứ đến đi lui tình thế bắt buộc càng làm anh nóng như nảy lửa, cả buổi trưa cho đến chiều , hai cô gái cứ ngồi tâm sự với nhau rôm rã đủ điều mà quên bén đi thời gian . Phần nào nhờ vậy mà tâm trạng của Hoàng Nhi củng đở bớt đi một phần .
Cơn đau đầu lại ập đến nó nằm xuống nệm chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay , mà không để ý đến cái dế yêu của mình từ sáng giờ có bao nhiêu cuộc gọi nhỡ và tin nhắn .
Sân Bay Đà Nẵng
Quốc Huy cùng với mẹ mình đang đứng bên ngoài chờ đợi Sally nhưng đã trôi qua hơn một giờ rồi mà vẫn không thấy cô ta ở đâu , anh lại càng nóng ruột hơn vì đã trễ giờ hẹn với Hoàng Nhi .
- Mẹ à , con nghĩ cô ta cho mẹ leo cây rồi đó . – Quốc Huy cấu gắt .
- Chắc tại con bé trễ chuyến bay , cứ đợi tí xem sao – mẹ Quốc Huy cứ đưa hướng mắt phía cửa ra vào.
Hoàng Nhi đã đến rạp trước đợi hơn một tiếng đồng hồ rồi mà vẫn không thấy . Liên tục bấm gọi những vẫn “ ò í e “
Giờ đây trên mặt hằng lên một sự thất vọng như vẫn đứng ở đó trông chờ Quốc Huy sẽ đến .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]