Nghe tiếng
bước chân có người vào phòng , Hoàng Long buông tay Minh Anh đứng dậy
núp sau màn rèm trắng phía kia .
“ Cạch “
tiếng mở
cửa vang lên bóng dáng Hoàng Nhi đang bước vào , đến ngồi cạnh Minh
Anh , thấy Minh Anh nằm đấy từ khuôn
mặt đến tay chân đều ửng hồng đỏ từng mảng , mắt nhỏ cũng rơm rớm nước
mắt .
-
Sáng
giờ cậu bị vậy mà mình không để ý , xin lỗi Minh Anh !
-
Ngốc
mình không sao .
-
Minh
Anh cậu tỉnh rồi à .
-
Ừm
, ây da hơi choáng tí .
-
Cậu
làm mình lo chết đi được . chỉ mong hết tiết
Hoàng Nhi
vừa nói vừa ôm Minh Anh thút thít
-
Hi
hi , ủa mà không phãi cậu đưa mình đến phòng y tế hã ?
-
Đâu
có !
-
Người
ấy là ai nhỉ ?
-
Người
ấy ??
-
Ừm
trước Minh Anh ngất đi , Minh Anh có nhớ một người nào đó mang áo
khóa đen , mà lúc ấy mình mệt quá muốn ngủ thôi .
-
Cậu
đúng là heo mà , mà dù ai đi nữa thì cũng thật cảm ơn vì cứu cậu
kịp lúc
Hoàng Nhi
vừa nói vừa bẹo má Minh Anh .
-
Cậu
bị dị ứng gì vậy hã Minh Anh .
-
Chắc
tại hôm qua mình ăn suop cá – Minh Anh đưa tay lên lâu mồ hôi trên tráng
-
Cậu
bị dị ứng đồ hãi sản hả .
Phía bên bức rèm : - là tại món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186613/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.