- Em lạnh không khoát áo vào đi .
Đăng Khôi vừa nói vừa cởi bỏ chiếc áo vest trắng
trên người khoát vào cho Ngọc Quỳnh . Ngọc Quỳnh không nói gì nhiều
chỉ gục đầu mĩm cười thay cho câu hỏi của anh .
- Em vào xe đi trời lạnh rồi , anh chở em về – nói rồi Đăng Khôi mở
cửa xe cho
Ngọc Quỳnh .
Về đêm dường như là lúc mọi cảm xúc từ trong suy
nghĩ nó đang chạy lòng vòng tâm trí của mọi người , hai người ngồi
chung một chiếc xe như chỉ là sự lặng im , trong tâm họ chắc chắn có
điều muốn nói với đối phương nhưng có lẽ lí trí đã cản chân chăng ?
- Khi nãy em nhắc đến Uyển Nhi ?
Đăng Khôi lên tiếng hỏi Ngọc Quỳnh phá tan bầu không
khi im lặng của hai người .
-
ừ cô ấy sắp về rồi , em mới nhận được điện
thoại hôm trước .
- mục đích ?
-
Đăng Khôi à , anh đừng nghĩ Uyển Nhi như vậy !
-
Em vẫn tin cô ta ?
-
Em…
-
Khi nào cô ta về ?
-
Có lẽ tháng 1 .
Đăng Khôi im lặng không nói gì thêm hai người lại theo
đuổi những dòng suy nghĩ riêng của mình .
New york
-
Tôi nói cho cô biết 2 năm cô qua đây là cô ở nhà
tôi , học cũng là tôi .
-
Thì sao ?
-
Bây giờ nhà chúng tôi xa cơ , là cô xách va li đi
à .
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186608/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.