Cạch … 
Tiếng mở cửa
vang lên , Hoàng Nhi thò đầu vào một không gian tối mù mịt mà không có tia sáng
nào có thể lọt vào thế giới đầy u ám kia , Hoàng Nhi khẽ gọi nhẹ 
- 
Anh
hai ơi , hai ngủ rồi hả ? 
- 
Chưa
– có đôi chút âm thanh ngái ngủ nhưng cũng rất điềm tỉnh như chưa từng ngủ 
- 
Còn
nghiêm túc nữa , hai dậy lẹ xuống ăn cơm với em , ba ma lại đi nữa rồi  
!  
– nói đến
đây giọng nói thanh thoát của Hoàng Nhi nhỏ lại nhưng ứ nghẹn 
- 
E
xún trước đi , hai xuống bây giờ 
Hoàng Nhi đóng nhẹ cửa rồi nhún vai trĩu mặt một
cái không biết đang phiền lòng điều gì , 
lắc đầu rồi bước xuống nhà nhanh chóng cùng với bả giúp việc dọn cơm đợi
Hoàng Long xuống ăn , đang ngồi chăm chú lấy đủa đâm chọt hạt cơm , giọng nói
trầm ấm của Hoàng Long vang lên xé  đi bầu
không khí yên ắng trong ngôi nhà lớn 
- 
Cơm
nó không có tội đâu Ny ! 
- 
Hai
này trêu e , lẹ qua ăn nè , Ny đói quá rồi – Hoàng Nhi nhí nhảnh đáp trã 
- 
Mà
sao hôm nay lại gọi tên cún cơm của e ra thế hã ? 
Hoàng Long vừa gấp đủa cơm lên miệng , rồi gấp
cho Hoàng Nhi lát thịt hun khói đáp lại  
- 
Nói chuyện
con bé hồi sáng là sao ? 
Hoàng Nhi nhanh tay gắp lại cho Long một đũa rau rồi nói 
-  Đây hai ăn đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu/3186599/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.