“Một số người nói rằng họ không thể quên mối tình đầu. Nhưng đối với tôi, mối tình đầu của tôi sẽ kéo dài mãi mãi.”
– Newt – Vào ngày Valentine, tôi cứ nghĩ về cậu ấy suốt buổi chiều. Tôi tự hỏi cậu ấy là ai, và cô gái nào đã khiến cậu buồn. Tôi thường không chú ý nhiều đến những người không liên quan đến tôi, nhưng cậu ấy, tôi thực sự không thể ngừng nghĩ về nó. Tôi chơi bóng rổ với Chane sau giờ học, cho đến khi Chane huých vào vai tôi. “Ê Newt, có một đàn em khóa dưới đến tìm mày kìa..” Tôi nhìn theo hướng mà cậu ấy chỉ. Tôi thấy một đàn em đang đứng đợi với một hộp bánh. Lúc đầu, tôi không quan tâm cô ấy là ai – có lẽ chỉ là một cô gái khác mang đồ ngọt Valentine đến tỏ tình với tôi. Tôi cố gắng không thể hiện sự mệt mỏi và buồn chán trên khuôn mặt. Tôi định chỉ từ chối cô ấy một cách lịch sự và kết thúc. “Chào em, anh có thể giúp gì cho em?” Tôi chạy đến chỗ cô ấy. Lúc đầu, tôi nghĩ nếu cô ấy tỏ tình, tôi sẽ từ chối và không nhận. Tuy nhiên, “À… em là Namwan, và em đã làm bánh tặng anh.” Cô gái nói với tôi. Tôi nghĩ rằng cái tên Namwan này nghe quen quen, à đúng rồi! Namwan là người đã khiến cậu bé trong nhà vệ sinh khóc, đúng không? “Em tự làm sao?” Tôi thử cô ấy và mở hộp bánh. Thông thường, tôi sẽ không bận tâm khi nhận nó nhưng tôi chỉ muốn xem thử thành quả mà cậu bé ấy đã làm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-thi-phai-tha-thinh/4692321/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.