“Khi yêu thầm thì chỉ có thể tán tỉnh gián tiếp, nhưng khi đã yêu nhau, phải tán tỉnh trực tiếp.”
– Trích từ lời của Baicha – Quả thật, P’Newt đã đi xếp hàng mua sữa tươi trân châu đường đen cho tôi, nhưng may mắn là đợt này quán có vẻ ít người hơn, nên P’New chỉ phải chờ khoảng năm phút. Sao P’New lại tốt bụng thế nhỉ? Dù tôi vẫn không hiểu tại sao anh lại không cho tôi cầm ly của P’Chane đã mua. Dù sao thì, việc ngồi giữa một bầy nam thần như này khiến tôi cảm thấy kỳ lạ và ngại ngùng. Tôi nhìn quanh, thậm chí còn thấy nhiều sinh viên khoa y đang nhìn về phía bàn chúng tôi. Tôi từ tốn cắt miếng bít tết cá hồi, khiến P’Newt, người đang ngồi cạnh tôi, hỏi: “Em không thích sao, N’Cha?” Tôi hơi giật mình. “Không, không phải thế, nó rất ngon ạ,” tôi vội trả lời. Chỉ là tôi cảm thấy không quen với bầu không khí này thôi. Nhưng khi tôi quay sang nhìn P’Newt… Wow~ Sao anh lại đẹp trai ngời ngời thế nhỉ? Ngay cả khi đang cắt bít tết, anh vẫn trông tuyệt vời. “Đừng xao nhãng, Ai’Cha!” tôi tự nhủ. Tôi phải ăn hết phần cá hồi P’Newt đã mua cho tôi. Thế là, tôi hăng hái cắt và ăn bữa trưa của mình. Nó ngon tuyệt cú mèo, vì: một là tôi vốn đã thích cá hồi, hai là căn tin khoa y nấu món này quá đỉnh, ba là P’Newt mua cho tôi, và bốn là tôi đang ăn cùng P’Newt. Không có miếng cá hồi nào ngon bằng miếng này, tôi thầm cười khúc khích, lén liếc nhìn P’Newt. Đột nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-thi-phai-tha-thinh/4692310/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.