“Mọi người nói rằng tình yêu đích thực có thể vượt qua khoảng cách, nhưng tôi sẽ ở bên cạnh P’Newt cho đến khi nó trở thành tình yêu đích thực.”
– Trích từ lời của Baicha – Tôi đến khoa y với một cảm giác lạ lắm. Lần này tôi không đến để rình mò như một kẻ theo dõi P’Newt nữa, mà tôi đến để… Phải rồi! Để tán tỉnh anh ngay giữa giờ học~ Tôi đang rình rập ở căn tin khoa y vì tôi biết P’Newt sẽ ăn trưa ở đây trước khi vào học buổi chiều. Phải nói là tìm ra P’Newt và nhóm bạn đẹp trai của anh dễ còn hơn bóc vỏ chuối — vì ai cũng nổi bật. Nhìn thấy họ ở đâu cũng dễ như chơi. P’Newt, P’Chane, P’Pae và P’Phoom đang ngồi cùng nhau, chắc chuẩn bị đi thực hành trong phòng thí nghiệm. Ai cũng mặc áo blouse trắng, nhìn như mấy bác sĩ thật sự. Nhìn họ như vậy, tôi bỗng thấy muốn rút điện thoại ra chụp một tấm ảnh nhóm ghê. Tôi hít một hơi thật sâu rồi bước đến chào. “Chào P’Newt ạ.” Cả nhóm đang nói chuyện thì dừng lại và nhìn tôi. “Ồ, chào N’Cha.” P’Newt mỉm cười. “Em ăn gì chưa? Ngồi đây nè.” Anh nhích người sang một bên để tôi có thể ngồi cạnh, P’Pae cũng dịch sang theo. “Cảm ơn anh.” Giờ thì tôi giống như miếng thịt nguội trong cái bánh sandwich, bị kẹp giữa P’Newt và P’Pae. “Tụi nhỏ chưa đến ạ?” Tôi hỏi về mấy em trong nhóm học thêm. “Bọn nhỏ không đi được, còn ở trường.” À ha, đúng rồi. Giờ tôi mới nhớ ra là nhóm hôm nay chắc được đi thực tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-thi-phai-tha-thinh/4692282/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.