Ngôi trường mới có rất nhiều cây. Chúng được giữ lại từ thời xây trường, cành lá đâm ngang chằng chịt không theo một kết cấu nào nhưng lại vô cùng hòa hợp với một lượng lớn các tác phẩm điêu khắc mới được chuyển vào khuôn viên trường.
Cây cối mặc sức sum suê, các tượng điêu khắc thỏa thuê thể hiện. Chúng lặng lẽ đối mặt với nhau, đứng vững trong địa phận của mình. Nếu không có gì bất trắc, trong tương lai chúng sẽ mặt đối mặt như thế thêm mấy chục năm nữa.
Đinh Thủy Tịnh đi dưới bóng cây để tránh ánh nắng gắt buổi trưa, nhảy nhót giẫm lên cái bóng của mình. Đã là giữa tháng Chín, thời tiết vẫn chưa có dấu hiệu dịu mát. Mái tóc tung bay theo từng nhịp chân, dính cả vào cổ cô, tạo cảm giác ngưa ngứa và nóng bết.
Rốt cuộc cô vẫn không thể nuôi tóc dài. Mỗi lần dài tới độ dài này, phần tóc quanh cổ lại vểnh ngang vểnh dọc, trông chẳng khác nào một quả dứa chổng ngược. Cô nhìn là thấy phiền, liền đến tiệm cắt tóc cắt đi một chút. Cứ tuần hoàn lặp đi lặp lại như thế, mái tóc dài nửa vời của cô cứ mãi xõa ngang vai.
Đưa tay túm hết những sợi tóc thừa sau gáy lại, Đinh Thủy Tịnh cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Ve kêu rả rích không thôi, ồn ào đến mức khiến cô phiền lòng. Chẳng biết có phải vì men rượu hay không mà cô bỗng thấy thấp thỏm, lòng bàn tay đẫm mồ hôi lạnh.
Di động rung lên báo hiệu tin nhắn đến. Cô không dám mở ngay ra xem.
Có lẽ là tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-quat-sinh-hoai-nam/828850/chuong-93-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.