Trong suốt đám cưới Lạc Chỉ chẳng giúp được gì nhiều. Cô dậy từ sáng sớm, cùng mẹ đến nhà cậu, sau đó lên đường với đoàn xe đằng nhà trai, vượt nửa vòng thành phố tới nhà Trần Tĩnh.
Những hoạt động như nhét phong bì, đập cửa, xin các phù dâu thả người tất nhiên sẽ có đám anh em cấp Ba của Lạc Dương đỡ hộ. Cô đứng dưới tầng ngẩng đầu nhìn đoàn phù rể chen chúc ồn ào trước cửa, dần hòa mình vào bầu không khí hân hoan ấy.
Nhà Trần Tĩnh không lớn lắm, đột ngột xuất hiện một đoàn người như thế, thoáng cái đã chẳng còn chỗ đứng. Lạc Chỉ quanh quẩn ngoài hành lang, Lạc Dương dẫn đầu đoàn phù rể đứng ngoài cửa phòng Trần Tĩnh, khổ sở cầu xin các phù dâu mở cửa, các phù dâu ném ra một đề bài, yêu cầu Lạc Dương nói ra 20 cụm bốn chữ khen ngợi cô dâu và phải nộp thẻ lương mới cho vào trong.
Lạc Chỉ mỉm cười nghe ông anh mình ở đằng xa đang vắt óc suy nghĩ nói ra những cụm thành ngữ càng lúc càng kì quặc.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng họ cũng hoàn thành một loạt quá trình như chụp ảnh, dâng trà, rồi Trần Tĩnh được Lạc Dương bế bổng ra ngoài. Dưới sự chỉ huy của thợ chụp ảnh, mọi người dừng lại ở đoạn cầu thang tiếp theo, chụp một số kiểu đặc tả, di chuyển thật chậm.
Theo truyền thống, cô dâu phải đi giày cao gót màu đỏ, bước thẳng lên xe đưa dâu, trước khi đến nhà chồng không được chạm chân xuống đất.
Mọi người đi sau anh trai của cô dâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-quat-sinh-hoai-nam/828838/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.