Diệp Triển Nhan đã cắt tóc bob, giờ còn xinh đẹp hơn thời cấp Ba. Cô ấy mặc chiếc áo khoác nhung màu đỏ, chân đi một đôi bốt lông màu xám cao quá đầu gối. Lạc Chỉ khom người nhặt đồng xu, khi ngẩng lên, thứ đầu tiên trông thấy chính là đôi bốt này.
Đẹp thật. Không biết là mua ở đâu?
Đây là cảm giác tò mò rất thông thường của một cô gái đối với trang phục của cô gái khác. Nhưng đặt trên người Lạc Chỉ, nó lại không hề bình thường.
“Lạc Chỉ, trùng hợp quá.” Nụ cười của Diệp Triển Nhan với Lạc Chỉ rất giống nhau, đều tươi quá mức. Đằng sau nét tươi vui đó che giấu điều gì, có lẽ chính bản thân cô cũng không biết rõ.
“Mình với bố đến Bắc Kinh đón Tết, sau đó mình sẽ học tiếng Pháp ở Bắc Kinh một năm, rồi sang Pháp học hai năm. Thời gian tới có lẽ chúng ta sẽ gặp nhau thường xuyên, hôm nào cùng đi dạo phố đi. Mình nhớ cậu chết đi được. Lâu lắm rồi chúng ta không cùng đi dạo phố.”
Diệp Triển Nhan cười ngọt ngào, vẫn thân thiện hoà đồng, chỉ là không còn ăn nói mạnh bảo, trong câu từ cũng mất đi khí thế như thời cấp Ba. Bây giờ cô ấy trở nên thục nữ hơn nhiều.
Lạc Chỉ yên lặng nhìn gương mặt xinh đẹp kia, trong một thoáng, bao nhiêu hình ảnh thời cấp Ba hiện lên trong đầu: Diệp Triển Nhan nói vài câu khiến Đinh Thuỷ Tịnh chạy đến chỉ trích cô, và ánh nhìn thù hằn của cô ta dành cho cô trong buổi họp lớp. Từ lâu Diệp Triển Nhan đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-quat-sinh-hoai-nam/828812/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.