Ba giờ sáng, Giang Bách Lệ cẩn thận xoay tay nắm cửa, rón rén đi vào trong phòng, trông thấy Lạc Chỉ ngồi bó gối trên giường tầng bên dưới, ánh sáng hắt ra từ màn hình Walkman soi rọi gương mặt của cô ấy.
“Chưa ngủ à?”
“Cậu đã đi đâu thế?” Giọng Lạc Chỉ vô cùng tỉnh táo, chẳng thấy chút buồn ngủ nào, “Mình gọi vào di động của cậu nhưng cậu tắt máy suốt.”
“Bách Lệ mỉm cười ngại ngùng, chậm rãi lên tiếng, “Di động mình hết pin rồi. Mình... và ra ngoài chơi cùng một người bạn mới quen.”
“Bạn mới quen? Chơi đến ba giờ sáng?” Lạc Chỉ tắt hẳn chiếc Walkman đi: “Cậu điên hả?!”
“Thật sự... rất hợp cạ.”
“Nam sinh à?”
“Là nam... Nhưng không phải nam sinh.”
“Chú nào đấy?”
“Cũng không đến mức gọi là chú... Năm nay anh ấy ba mươi mốt tuổi rồi... Anh ấy không phải người xấu.”
Câu cuối cùng của cô ấy khiến Lạc Chỉ trợn tròn mắt, dù cô biết Bách Lệ không nhìn thấy.
“Lần sau nếu lại gặp chuyện này thì phải cẩn thận một chút. Cậu tưởng bản thân lúc nào cũng được bảo vệ, tưởng mình là vô địch thiên hạ chắc?”
Bách Lệ bật cười khanh khách, “Lạc Chỉ, cậu ngày càng lắm miệng rồi. Cậu lo cho mình nên mới đợi tới bây giờ à?”
Lạc Chỉ hơi mỉm cười, nhưng giọng nói vẫn khô khan như cũ, “Mình bị mất ngủ, không liên quan gì tới cậu. Mau ngủ đi.”
Bách Lệ tắm rửa thay quần áo xong còn rề rà hồi lâu mới bò lên giường. Lạc Chỉ đoán không sai, Gianh Bách Lệ gặp vận đào hoa rồi, chắc chắn không thể ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-quat-sinh-hoai-nam/828810/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.