Đừng đi.
Đừng đi mà.
Xin cậu đấy, đừng bỏ tôi.
Đừng đii.
Aaaaaaa.....
Như Ý ngồi bật dậy, trên trán nhễ nhại mồ hôi, dường như nàng đã gặp ác mộng, nàng thấy Lâm Kha bỏ nàng mà đi.
Cơn đau đầu ập đến làm cho Như Ý mệt mỏi, cả cơ thể khó khăn mà cử động, đây là lần đầu tiên nàng uống say như vậy.
Từ trước đến giờ, dù quen nhiều người, bị người này đến người khác trap nhưng đây là lần đầu nàng dùng rượu để giải tỏa.
" Em dậy rồi sao? Có thấy đỡ chút nào chưa?" Minh Thư từ bên ngoài bước vào.
" Chị là........" Như Ý ngơ ngác mà nhìn người trước mặt có chút quen mắt, hình như nàng đã gặp qua, lại nhìn căn phòng xa lạ trước mắt.
" Tôi là Minh Thư, khóa trên, không phải hôm qua trong bữa tiệc chúng ta vừa gặp nhau sao? Sao lại quên nhanh như vậy? " Minh Thư nhìn gương mặt ngơ ngác của Như Ý thì hơi cười mỉm, vừa hôm qua cùng cô tham dự tiệc mà giờ đã quên.
" Á là chị sao, nhưng....sao em lại ở đây." Như Ý xoa đầu cố xoa dịu đi cơn nhức đầu.
" Đây là nhà tôi, tối qua tôi thấy em ở công viên nên mang em về" Minh Thư vừa nói vừa đi kéo tấm rèm cửa ra.
Ai ở ngoài đường, chị ta đi ngang qua đều mang về nhà hết sao?
Kì lạ.
Như Ý vừa xoa đầu mà vừa nghĩ hàng ngàn lí do Minh Thư mang người về nhà.
" Tôi đã gọi cho bạn em rồi, em ấy đang ở dưới nhà, tôi có cho người chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-em-da-lau/983302/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.