- Thả tôi ra!!! Các người thả tôi ra!! Mau thả tôi ra!!! - Minh Tiền từ khi Như Ý bị chính mình dùng súng bắn bị thương thì đầu óc lúc nào của mơ hồ,điên loạn,gằn giọng hét.
- Haha,có la cũng không ai thả ngươi ra đâu,cứ thoải mái, đợi một chút nữa ngươi sẽ được gặp Hắc Bang chủ chúng ta. - Bạch Long cười khanh khách,hả hê.
Đúng là kẻ điên.
- Hắc Bang chủ. - Bạch Long cung kính cúi đầu, lễ độ chào cô.
Minh Thư gật đầu một cái,ngồi xuống sofa trước mặt Minh Tiền. Thần sắc lạnh lùng đến có thể đóng băng mọi thứ.Ánh mắt nâu sẫm tối sầm,ưu nhã lấy trong túi ra điếu thuốc lá,hít một hơi thật sâu,nhả ra một luồn khói trắng.
- Thư tổng ngài bắt tôi về đây là có ý gì? - Minh Tiền mặt không biến sắc, ánh mắt hiện lên tia sợ hãi.
- Đem vào đây cho tôi. - Minh Thư ra hiệu, Bạch Long hiểu ý liền ra hiệu cho người đem dụng cụ vào.
Đó là một chiếc bàn bằng kim loại, không những vậy mà còn có máy chích điện, đồ nung đúc ( đồ bật lửa),và một chiếc hồ thủy tinh đựng toàn nước.
Hai nam nhân đỡ Minh Tiền dậy đem đến chiếc bàn kim loại kia,khóa hai cổ tay và hai cổ tay của Minh Tiền lại. Phía dưới máy nung đúc cháy rực lửa.
Chiếc bàn được làm bằng kim loại bỗng chốc nóng rực lên, làm cho làn da của Minh Tiền bỏng đỏ,rát đến chảy máu.
Sau đó là những tiếng la hét chói tai, chửi Minh Thư một cách thậm tệ: - Aaaaaa....Mình Thư...mày...chết tiệt.... Aaaa.....
Được một lúc thì cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-em-da-lau/983281/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.