Trên đường về, ngồi trên xe cô có chút xấu hổ, không biết nên nói gì với A Ngạn.
“Em không cần phải vội vã từ chối hoặc quyết định, anh chỉ muốn nói cho em biết cảm giác của anh.” A Ngạn phá vỡ không khí trầm mặc trước.
“Ừm. . .. . . Cám ơn anh.”
A Ngạn tiễn cô về nhà.
Đã sắp chín giờ, đương lúc cô về đến nhà, thấy ở cổng lớn dưới lầu nhà trọ có một người đang đứng, cô kinh ngạc không hiểu ra sao. Đó là người không có khả năng xuất hiện nhất. . . A Đức!
“A Đức?” Cô không đợi A Ngạn ngừng xe hẳn, liền gấp gáp mở cửa xe. “Sao anh lại ở chỗ này?”
“Anh tìm em! Em chạy đi đâu vậy? Muộn như vậy mớivề, anh đợi lâu quá chừng.” A Đức sắc mặt rất kém, cũng khó trách, khí trời lạnh lẽo, bờ môi của gã đều trắng bệch.
“Tìm em làm cái gì?”
“Tìm em uống bia.” Gã giơ lên túi nhựa trong tay, bên trong quả nhiên là một đống bia.
“Uống bia?”
“Anh thất tình. Chết tiệt! Tại lễ Tình nhân mà bị thất tình, cũng thật là quá xui!”
“A Đức!” Đỗ Thừa Ngạn cũng từ trên xe xuống tới, gọi một tiếng.
“A Ngạn? ! Sao cậu ở đây?”
“. . . Hai người bọn em không có người yêu mà! Bởi vậy ra ngoài đi chơi.” Lục Vịnh Tiệp trả lời có chút chột dạ.
May là A Đức có vẻ không chú ý cho lắm.
“Hay thật, cái cô gái đáng ghét kia, nếu như nói chia tay sớm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-yeu-anh/2148779/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.