Nếu không kể đến những chầnchờ cùng rối rắm kia, kỳ thật Chỉ Hạnh không thấy là mình gả kém.
Tuy rằng Phùng gia có quáilạ, nhưng có mẹ chồng như không có mẹ chồng, cũng ít bị chị em bạn dâu chèn ép,ngược lại thoải mái đơn giản. Phu quân tuy rằng ít lời lại có chút đáng sợ,nhưng so với lão cha nói dai cùng tham lam háo sắc của nàng, nàng thấy phu quânnhư vậy ít nhất là yên lặng dễ chịu, rất biết suy nghĩ đến mặt mũi của nàng,toàn bộ viện hỏi cũng không hỏi liền giao cho nàng.
Đồng dạng là hời hợt, lão chathoạt nhìn chính là kẻ bỉ ổi tửu sắc quá độ, phu quân nàng ít nhất là hoạt tửnhân xinh đẹp.
Kẻ bỉ ổi cùng hoạt tử nhân,hoạt tử nhân thắng.
Nàng cũng thật sự nhìn khôngra, Phùng gia rốt cuộc là nghĩ như thế nào. Hoạt tử nhân mộ này... Xin lỗi, TuThân Uyển tuy rằng là viện xa xôi nhất trong đại trạch Phùng gia, nhưng độ lớncũng chỉ xếp sau nhà chính Từ Hi Đường.
Nghe nói là nơi thái tổ giagia của Phùng gia tĩnh tu lúc về già... Làm sao có thể để một đứa cháu chiếmcái viện nà
Nếu nói không coi trọng...tiểu viện xa xôi vẫn có, sao đến phiên Tam Lang. Nếu nói coi trọng... Phùng giacao thấp lẫn tránh kiêm chán ghét, cô dâu mới gả lại đây không đến một thángnhư nàng cũng cảm giác được, nô bộc trong viện nàng như người chết, có cơ hộiliền muốn chạy khỏi.
Khiến nàng hoang mang là,Phùng gia là đại tộc ở kinh thành, từ đường tế điền ở ngay ngoại ô, tộc nhân vôsố. Sau khi lão thái thái cùng lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/185669/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.