Lý Đại thực sự không ngờ, sẽbị Như Ý cô nương cau mày cản lại.
"Lý tổng quản, sao huynhlại tự giặt quần áo? Nhà chúng ta không có bà tử giặt đồ sao?" Nàng tứcgiận hỏi.
Hắn á khẩu, đây chính là đạinha đầu có mặt mũi nhất bên người cô nương, quản gia tỷ tỷ, sao lại quan tâmđến tiểu quản sự bé nhỏ không đáng kể như hắn
"Này. . ." Hắnngượng ngùng, "Cô gia cho tiểu nhân thể diện, làm tổng quản, nên làm gươngtốt, ma ma giặt giũ là giặt y phục chủ tử, sao ta có thể lạm dụng chức quyền?Để hạ nhân học theo thì làm thế nào?"
Như Ý lẩm bẩm, "Thật là.. . Huynh trả thêm tiền không phải là được hay sao? Tổng quản, Lý tổng quản!Ngươi là người làm đại sự, phải bày cái giá ra! Ngồi xổm bên cạnh giếng cùngmột đám nữ nhân giặt quần áo ra thể thống gì? Quên đi, y phục đưa ta. . ."
Nàng đoạt lấy chậu quần áo dơcủa Lý Đại, "Dù sao ta cũng ra tiền nhờ bà tử giặt quần áo giặt giúp, thêmmột phần của huynh ta thêm chút tiền là được rồi," rất hào khí khoát taychặn lại, "Đừng nói nhiều! Đợi giặt xong ta đưa qua cho huynh."
Sau đó quay đầu hấp tấp đimất.
Ngây ngốc một lát, Lý Đạinhìn tay mình trống trơn, sờ sờ mũi, cảm thấy mặt có chút đỏ.
Sau này Như Ý cô nương khôngchỉ đem quần áo sạch sẽ trả lại, còn cẩn thận vá qua, xếp thật chỉnh tề, còngiục hắn giao quần áo dơ ra đây.
"Này, này. . . sau nàyta tự mình đưa đi giặt là được." Hắn vô cùng ngượng ngùng.
"À, được." Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/1491423/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.