Sáng sớm hôm sau, ngoài cửagóc Tu Thân Uyển ồn ào vây quanh, người xem náo nhiệt thật sự là một vòng lạimột vòng, đá ven đường sớm đã bị dọn sạch, người người rục rịch.
Nói đến kinh thành Đại Yến,thứ gì khác không có, người thích xem náo nhiệt là nhiều nhất, cũng giống nhưthích xem mất đầu vậy. Con trai trưởng bị đá khỏi gia phả, đó là đại nghịch bấtđạo tới cực điểm, tội ác tày trời mới có thể xử trí như vậy, ai cũng có thể némđá. Trước kia có kẻ thực sự làm nhiều việc xấu bị trừ gia phả, ra cửa đã bị némđá chết, quan phủ cũng không truy cứu... Truy cứu thế nào đây? Thật sự là quánhiều người ném.
Tội danh của Phùng tri huyệnlang quá phức tạp quá dài, dân chúng phố phường xem không hiểu. Bất quá đến xemnáo nhiệt ném vài cục đá góp vui vẫn là có thể.
Trời tuy rằng âm u, sáng sớmmùa thu thật sự rất lạnh, nhưng vẫn không trấn áp được người nhiệt tình xem náonhiệt.
Nhìn đến cửa góc mở, mỗingười đều hưng phấn. Nhưng tảng đá vừa mới giơ lên... Trợn tròn mắt.
Một chiếc xe bò chở hai cáiquan tài, chầm chậm đi ra. Đi phía sau là tiểu nương tử cưỡi lừa, một thân đồtang, mặt tái nhợt, mí mắt sưng húp, phân phó hạ nhân, "Tránh xa một chút,cẩn thận đá quăng trúng các ngươi.”
Gió thu gào thét, bầu trời âmu trầm thấp, đi theo phía sau hai cỗ quan tài, là tiểu nương tử cưỡi lừa mộtthân đồ tang. Cuối cùng là một hàng nô bộc mặc tang phục đi theo xe bò, từngcái rương hòm đều buộc đay. Không khí kia... không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/1491388/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.