Chu lão gia nhận được thiệp,liền cả kinh, vừa lo vừa vui.
Thẳng thắn mà nói, lúc trướcông để thứ nữ đi làm kế thất cho hình bộ viên ngoại lang, tuy rằng đồ cưới vôcùng nhiều, còn không dám nhận thân thích nhiều, huống chi là nhận con rể? Quanthương khác biệt, tựa như mây bùn (người làm ăn với người làm quan có sự chênhlệch lớn). Nếuông không biết rõ giới hạn này, cũng không có cách nào đứng chân ở mảnh đấtkinh thành này.
Thứ nữ kia của ông mỹ mạo lạiyếu đuối, ông cũng không trông mong nhờ cậy được nhiều. Thật sự chọn không rangười, ông luyến tiếc đích nữ đi chịu khổ, những đứa khác bộ dạng đều bìnhthường. Hứa đại nhân muốn cùng ông kết việc hôn nhân này, chủ yếu cũng là vìthứ nữ xinh đẹp cùng đồ cưới nhiều của nhà ông mà thôi, không nói đến đồ cưới,nhưng thứ nữ cũng là nữ nhi của mình a! Vẫn chỉ có thể chịu đau gả ra ngoài, aibảo bọn họ chỉ là thương nhân bình thường không thể trêu vào nhà quan?
Khiến ông kinh ngạc là, khôngngờ hàng năm quà cáp không thiếu, đầy đủ đúng lễ. Nữ nhi yếu đuối kia của ông,không ngờ lại có biện pháp ở hậu trạch trong hổ ngoài sói sinh được một đứa contrai khỏe mạnh. Hỏi thăm, mới biết thì ra là đích nữ con vợ trước lưu lại, nhỏhơn nữ nhi của ông mấy tuổi giúp đỡ đứng vững gót chân.
Cô gái này không đơn giản.Đáng tiếc có một người cha như vậy, năm lại năm làm lỡ mất tuổi xuân tươi đẹp.
Kết quả ông trời vẫn có mắt,cho cô gái thiện tâm như vậy một hôn sự tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-vien-nguyet/1491376/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.