Edit: Vân Anh
Tháng 10 ở Liên Thủy, gió ngày thu ẩm ướt, một cậu bé ngồi trước mái hiên, nghịch chiếc cúc trêи vạt áo.
Một thím đi qua đường nhìn thấy cậu bé, giơ lưới đánh cá lên nói: "Tiểu Nhiên, nghe nói dì Vạn sinh một cô em gái cho cháu, hôm nay sẽ đưa về nhà, có em gái rồi, ba cháu sẽ không thương cháu nữa đâu!"
Chú bên cạnh vội vã kéo lấy người phụ nữ: "Bà đã là mẹ chồng rồi mà sao lắm chuyện thế, ai lại nói với trẻ con lại mấy câu này."
Thím đấy không vừa lòng đáp lại: "Tôi nói sai chỗ nào à? Ông nhìn cậu bé nhà họ Dụ đi. Tôi nói mà nó chẳng thèm phản ứng gì. Tôi bảo nó bị ngốc mà mấy người nhà họ Dụ cứ không tin, còn muốn đưa nó đi khám nữa chứ... Đây là bệnh tâm lý. Chi hết một đống tiền, hết lên huyện rồi lại lên thành phố, thằng bé này vẫn không chịu nói chuyện với người khác còn gì."
Người phụ nữ lẩm bẩm: "Vạn Xu Mính sinh con xong cũng trốn mất. Chẳng lẽ bé gái này cũng có vấn đề ư."
Người chú này thật thà lương thiện, đen mặt đẩy vợ mình. Ông bước về phía trước, dịu dàng nói với cậu bé: "Tiểu Nhiên, đừng nghe thím nói linh tinh, ba cháu và dì Vạn vẫn sẽ yêu thương cháu như trước, em gái cháu cũng sẽ khỏe mạnh thôi."
Đôi mắt cậu bé trống rỗng, cậu không nói một từ nào.
Lúc trước cậu không hề phản ứng khi bị người phụ nữ dọa, đến bây giờ khi người đàn ông dỗ dành cậu, khuôn mặt cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728281/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.