Edit: Ryo
Đổi lại là bất kì người nào khác, Bách Chính đều có thể đuổi theo, nhưng cố tình lại là Dụ Nhiên, anh không có cách nào đuổi theo cả. Nếu còn muốn Dụ Sân, tốt nhất anh cũng đừng đắc tội vị anh vợ có IQ cao này.
Hôm nay Bách Chính có đủ mọi sự buồn bực. Buổi sáng gặp phải Lương Nhạc Trí, giữa trưa còn có thêm lão bóng đèn, vừa ăn xong thì Dụ Sân còn bị Dụ Nhiên mang đi.
Nhưng mấy chuyện đó cũng chưa là cái gì, quan trọng nhất chính là, sau khi Dụ Sân gặp Dụ Nhiên, cô không quay lại liếc nhìn anh một cái.
Từ Học Dân không dám nhìn sắc mặt ông chủ nhỏ thêm nữa. Ông giả thành một tên đầu gỗ không có cảm xúc.
Bách Chính bình tĩnh hơn Từ Học Dân tưởng tượng nhiều. Những ngày vừa điếc lại còn mù và tuyệt vọng đều đã trải qua, bây giờ có bình minh, dù sao đi nữa vẫn tốt hơn so với trước.
Dụ Nhiên không nhớ ơn, bản chất Bách Chính cũng không phải là người muốn người khác báo đáp ân tình.
Cả hai đều không coi trọng chuyện động đất ở Liên Thủy kia, vẫn không vừa mắt nhau giống như trước đây.
Bách Chính suy nghĩ một chút, nói: "Xem xem Dụ Nhiên ở lại bao lâu."
Vào ngày đầu tiên anh làm hòa với Dụ Sân thì Dụ Nhiên tới rồi. Nếu Dụ Nhiên không rời đi, Bách Chính thực sự không có cách nào đi cướp em gái của người ta.
Việc này chỉ cần có quan hệ thì có thể điều tra ra, vốn dĩ ngày hôm sau Dụ Nhiên sẽ lên máy bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728274/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.