Edit: Zịt cac cac cac
Cũng không phải là Bách Chính hoàn toàn không nghe thấy cô nói chuyện.
Chẳng qua không có máy trợ thính, âm thanh rơi vào trong tai sẽ nhỏ với không rõ mà thôi.
Dụ Sân lấy máy trợ thính của anh đi, cũng không đưa lại cho anh. Bách Chính không nghe thấy tiếng nhạc, anh nhảy giẫm sai nhịp mấy lần.
Bách Chính biết, Dụ Sân đang tức giận. Giống như là lời mà Từ Học Dân nói, đổi lại là ai cũng sẽ tức giận.
Nhảy sai nhịp, rất nhiều người ngạc nhiên nhìn qua. Mặt Bách Chính không đổi sắc, không hề tức giận, chỉ dịu dàng ôm eo cô.
Sao Bách Chính có thể cam lòng mà nổi giận với cô chứ? Cô chỉ nhỏ bé ở trong vòng tay anh, lại xinh đẹp như vậy, cho dù là tức giận hay khổ sở, cũng không thể nào so được với vẻ đáng yêu đó.
Ngay cả nhảy sai, nhưng lại không có người nào dám xen vào.
Thoạt đầu còn có người không nhận ra Bách Chính, nhíu mày nói: "Chuyện gì đã xảy ra Đuôi Mèo vậy, tìm nghệ nhân cũng không đáng tin như vậy."
Đồng nghiệp của cô ta vội vàng nói: "Suỵt, anh ta không phải là nghệ nhân gì cả, anh ta là vị kia của nhà họ Từ.
Người tên Từ Ngạo Thần này, cho dù đã mất rất nhiều năm, nhưng hễ nhắc tới, vẫn là một người kín tiếng trong giới các nhân vật nổi tiếng như cũ. Con ruột của ông ấy cũng sử dụng kiểu cách này, dùng hai chữ "Vị kia" để chỉ thay mặt, tất cả mọi người liền hiểu ra.
Sẽ không có người nào dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728269/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.