Edit: Zịt cac cac cac
Gió đêm phất vào mặt, thổi bay khí nóng.
Từ Học Dân thở dài: "Cậu muốn làm gì?"
Người đàn ông trẻ tuổi mở cửa xe, đuôi mắt rũ xuống.
Giọng nói của Bách Chính khàn khàn: "Trước kia, cái gì tôi cũng muốn cho cô ấy. Nhưng mà bây giờ mới phát hiện, tôi không thể cho cái gì cả."
Người dơ bẩn như anh, trái tim anh mệt mỏi đau đớn, tình yêu của anh nặng nề bất kham.
Từ Học Dân bất đắc dĩ, chủ nhân của nhà họ Từ, bất lực đến nỗi chỉ có thể đưa tiền sao?
Nếu không phải thưởng có hạn mức cao nhất trêи nền tảng chỉ là một vạn hai, Từ Học Dân không chút nghi ngờ, Bách Chính chỉ hận không thể đưa cả Đuôi Mèo cho Dụ Sân.
"Cậu như thế này sẽ dọa đến cô bé."
Streamer nhà người ta chỉ là một người mới, đột nhiên đứng hạng nhất. Với tính cách của đứa trẻ Dụ Sân kia, phản ứng đầu tiên hẳn là sẽ sợ hãi, cảm thấy mình gặp phải một kẻ mắc bệnh thần kinh.
"Cô ấy sẽ không biết là tôi đâu."
Từ Học Dân suy nghĩ một chút, ông nói: "Lần sau cách tặng phần thưởng của cậu có thể ôn hoà hơn chút, chờ sau này danh tiếng cô bé đi lên rồi cậu lại tặng phần thưởng, thì sẽ không có vẻ đặc biệt như vậy nữa."
Ông tốt bụng dùng hai chữ đặc biệt, vô cùng dọa người.
"Biết." Bách Chính ngồi trêи ghế lái, nhấp môi mỏng: "Tự lái xe của chú đi."
Anh còn lái xe đi, không có dự định chở Từ Học Dân.
Dụ Sân và Chúc Uyển ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728263/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.