Edit: Coco
Hai người bước ra ngoài, gió đêm thổi qua làm gò má khô khốc.
"Có chuyện gì thì nói đi, đừng làm tốn thời gian của tôi."
Dụ Sân hít hít mũi, tự nhủ rằng bản thân không được khóc. Cô đã từng tin vào tất cả mọi thứ, nhưng đến giờ cô chẳng còn tin gì ngoại trừ tình yêu của Bách Chính.
"Hôm nay em diện chiếc váy này để đến gặp anh đấy. Đẹp không anh?"
Bách Chính kiềm chế hết sức để mắt mình không đỏ lên, khi nhìn cô, ánh mắt ấy liền trở nên hờ hững.
Cô gái mặc một chiếc váy màu tím nhạt, như một nét chấm phá nhạt nhất của sắc màu của cánh hoa ban khẽ rơi. Cậu không dám nhìn vào cô thêm nữa. Đến giây phút này, khi cô đứng trước mặt mình, cậu chợt nhận ra người con gái ấy xinh đẹp đến nhường nào.
Cô vẫn luôn xinh đẹp như vậy, đẹp đến nỗi khiến trái tim cậu như tan nát khi phải rời xa cô.
Dụ Sân nói: "Em không biết anh làm sao, nhưng em biết em làm sao rồi. Bách Chính, trước kia anh từng hỏi em có thể xăm tên anh lên người không. Em nghĩ bây giờ em có thể cho anh câu trả lời. Em có thể."
Em sẵn sàng vì anh, không sợ đau đớn cũng không sợ ánh nhìn của người đời, dũng cảm một lần.
Khắc anh vào trong tim.
Giọng của Bách Chính vừa lạnh nhạt vừa thờ ơ: "Không cần."
Cậu quay người định đi, Dụ Sân vội vàng giữ cậu lại. Ngón tay cọ qua đầu ngón tay cậu, cậu cảm giác như bị điện giật, thu tay lại sau đó lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728259/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.