Trung học Hành Việt.
Bách Chính cởi băng sao đỏ, nét mặt trầm tĩnh.
Thật không biết giữa Bách Chính và Dụ Sân đã xảy ra chuyện gì.
Tựa như Bách Chính vẫn là Bách Chính của ngày xưa, nhưng qua hai ngày quan sát, ai cũng biết tâm trạng Bách Chính không vui.
Kiều Huy lí nhí nói: ''Mình thấy có gì đáng buồn đâu, ngay từ đầu Dụ Sân đã không thích mẫu người như Chính ca, huống hồ Chính ca lại đối xử với người ta như vậy, ai mà không ghi hận. Mối tình này coi bộ chông chênh quá.''
Bàng Thư Vinh đẩy cậu: ''Giỏi thì đứng nói trước mặt Chính ca.''
Kiều Huy ngượng ngùng: ''Mình đùa thôi.''
Bàng Thư Vinh biết tính Kiều Huy ba hoa bép xép nên lười phân bua, cậu hỏi Bách Chính: ''Chính ca, dạo này hết bận rồi à?"
''Ừ.''
Bàng Thư Vinh nói: ''Hồi trưa ăn cơm, mình nghe nói bên Tam Trung chuẩn bị tham gia tiết trồng cây, địa điểm là vùng ngoại ô.''
Tay Bách Chính chợt dừng, giương mắt nhìn Bàng Thư Vinh.
Bàng Thư Vinh cười lém lỉnh: ''Chính ca đi chơi không?''
Vừa nói Bàng Thư Vinh vừa nhìn cổ Bách Chính, con Cùng Kỳ dữ tợn đã biến mất không tung tích. Mặc quá trình đau đớn cách mấy, Bách Chính cũng chưa lần nào than phiền trước mặt bọn họ.
Bách Chính cười khổ: ''Được.''
Xong buổi ở trường, Bách Chính ghé công ty.
Bàng Thư Vinh và đám Kiều Huy ở lại chơi bóng, Kiều Huy tò mò hỏi: ''Ngày mai Chính ca ra ngoại ô?''
''Ừ.''
Kiều Huy lầm bầm: ''Gặp cũng như không, biết đâu còn tệ hơn.''
Bàng Thư Vinh nói: ''Cậu biết cái gì.''
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/1728221/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.