Hàng mi Dụ Sân run run. 
Cô lớn chừng này nhưng đây là lần đầu tiên nghe được lời thổ lộ lạ như thế. 
Không biết có phải do Dụ Sân ảo giác hay không, mà cô lại cảm rõ ý vị dịu dàng từ tay cậu. 
Dụ Sân mất tự nhiên, nắm chặt đôi tay đang kề sát má mình, gạt ra... 
Bách Chính rũ mắt cười. 
"Quên đi, coi như anh thua. Em không nói thì thôi." Bách Chính quay lại ghế sô pha, ngồi xuống, đôi chân dài bắt chéo. Thú thật, chưa bao giờ cậu muốn Dụ Sân lợi dụng mình như lúc này, hoặc cô có thể giống Đinh Tử Nghiên, thích làm 'trà xanh' đeo bám cậu. 
Nhưng từ trước tới nay, cô chỉ kháng cự. 
Phòng nghỉ có sẵn màn hình và máy chơi game, Bách Chính giơ điều khiển từ xa lên thử, may mà chưa hư. Cậu chọn đại một trò chơi đơn giản, đưa cho Dụ Sân: "Chơi không, thử xem?" 
Dụ Sân lắc đầu. 
"Em chơi giết thời gian đi, đợi tạnh mưa anh chở em về." Bách Chính nhíu mày, sờ túi: "Anh hút thuốc được không?" 
"Không sao." 
Bách Chính ra cửa sổ hút thuốc, khi không ngồi cạnh cô cũng là lúc nhịp thở cậu mất khống chế, dù ngoài mặt vẫn tỏ vẻ ung dung. 
Khói thuốc lan tràn, Bách Chính nghiêng mắt, không cầm lòng được phải quay lại nhìn cô. 
Từ lúc bắt đầu cho đến hiện tại, Dụ Sân lúc nào cũng bừng bừng sức sống. 
Có lẽ đây là lần đầu tiên cô gái nhỏ tiếp xúc với máy chơi game, tư thế cầm điều khiển sượng sạo, chỉnh qua chỉnh lại một hồi tự dưng hết hứng chơi. 
Nhưng trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-uyen-nu-than-vuc-sau-nu-than/163489/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.