Sau khi nghe lời kể lại của Ân Gia Mính, Diệp Hoài Duệ đã hiểu. 
Nhóm cướp đó định trốn đến cảng Phục Long tại phía Đông Nam Kim Thành, trong khi căn nhà cho thuê nơi Đái Tuấn Phong sống là ở Đường Vĩ tại phía Đông thành phố. 
Tuy cảng Phục Long cách Đường Vĩ không quá xa, nhưng lại nằm ở một nơi hẻo lánh, Đái Tuấn Phong không cần thiết phải chạy đến đó. 
Nếu đất cát tại cảng Phục Long xuất hiện trong nhà của Đái Tuấn Phong, ý nghĩa của nó sẽ rất đáng giá để nghiên cứu kĩ. 
"Có 2 loại khả năng." 
Diệp Hoài Duệ suy nghĩ một chút rồi nói ra suy đoán của mình: 
"Một, Đái Tuấn Phong và bọn cướp đó là một nhóm, ông ta biết được rằng bọn cướp định chạy thoát từ cảng Phục Long, vì vậy trước đó đã đến chỗ đó để 'nghiên cứu địa hình', đất cát trong khe hở ở ngưỡng cửa là do ông ta mang về sau khi đi nghiên cứu địa hình xong..." 
【 Chờ chút đã! 】 
Ân Gia Mính ngắt lời anh: 
【 Có thể, ông ta có thể chính là một trong 4 tên cướp kia sao? 】 
"Đúng thật là có khả năng này." 
Diệp Hoài Duệ cười: 
"Vậy cậu đã kiểm tra tất cả các đế giày của Đái Tuấn Phong hay chưa?" 
【 Hả? 】 
Ân Gia Mính suy nghĩ một chút, rồi bỗng la lên một tiếng: 
【 ĐM, tôi quên mất! 】 
Đúng thật, nếu như đám đất cát vụn đó là do Đái Tuấn Phong tự mình mang về, vậy thì đế giày của ông ta chắc chắn phải có dính những hạt cát và than tương tự. 
Nhưng mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-xuyen-thoi-khong/1057750/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.