"Thôi được rồi.Coi như là bạn không có thắc mắc gì cả mình sẽ độc thoại vậy" Nam nhường Phương Yến "Đầu tiên là cái câu đố 'Ta sẽ đợi ngươi khi thành phố sập xuống,nếu ngươi không đến thì không đủ tư cách làm thám tử'.Không phải hắn ta làm nổ tung cả tỉnh Nam Định rồi đứng chờ mình mà hắn ta đợi mình ở nơi là biểu tượng của Tỉnh Nam Định.Cần phải hiểu được ý nghĩa của từ 'Sập xuống'.Ta đi qua nó thường xuyên nhưng hầu như chẳng bao giờ để ý đến nó hoặc có để ý khi nó trở thành nơi che nắng cho ai có nhu cầu mà"
"Cái bóng ư?" Phương Yến chợt reo lên và điều mà cô ấy chờ đợi đã đến đó là cái gật đầu của Nam.Và có vẻ như cô ấy rất thích thú vì điều đó mà quên đi việc cô ấy cố tỏ ra vẻ tức giận
"Biểu tượng của Nam Định thì có khá nhiều nhưng nếu liên quan đến cái bóng thì có lẽ là cái bóng dài nhất.Từ đó suy ra đó sẽ là biểu tượng mà có cái bóng dài nhất khi nó chiếu xuống mặt đất" Nam nói và nhìn Phương Yến ý muốn cô ấy động não một chút
"Bảo Tháp Hoà Bình" Phương Yến nói chắc như đinh đóng cột vì cô ấy không muốn chàng thám tử trẻ thất vọng
"Vậy là đã giải quyết xong một vấn đề,có thể cậu có thắc mắc rằng tại sao tớ không nói luôn ở đó mà phải chờ đến bây giờ.Tớ cũng đang muốn giải thích nhưng tại tớ thấy tên Minh Tuấn nhìn tớ với ánh mắt khinh bỉ,hắn lại còn cười nhạt một cái nữa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-tuoi-hoc-tro/263696/quyen-2-chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.