"Thứ nhất chúng cháu không quen biết hung thủ,đây chỉ là một sự tình cờ chúng cháu sang đây điều tra thôi.Thứ hai nếu chúng cháu là hung thủ thì sẽ chằng dại gì đi báo cảnh sát.Vì đây là một ngôi nhà hoang nên sẻ chẳng ai vào đây nên xác chết sẽ thối rữa mà chẳng ai biết.Vậy tụi cháu gọi điện cho cảnh sát khác nào'Lạy ông tôi ở bụi này'.Cái thứ ba là cái quan trọng nhất.Chú có thể không quan tâm đến ha cái kia.Nhưng cái thứ ba là câu chốt hạ,cú ăn điểm trực tiếp"
"Ta rất nóng lòng muốn được nghe đây"
"Nhưng trước tiên cháu muốn gặp đội nhân viên pháp y"
"Để làm gì?"
"Lát nữa chú sẽ biết"
Nam nói chuyện một hồi với nhân viên pháp y và mỉm cười quay sang cảnh sát trưởng.
"Đúng như cháu nghĩ.Trên con dao có một dấu vân tay.Nếu chúng cháu là hung thủ thì vân tay tụi cháu sao không khớp với vân tay trên con dao.Và nếu chúng cháu cố xoá chứng cứ trên con dao thì tại sao vẫn còn dấu vân tay này?"
Quả thật đây là câu ăn điểm trực tiếp khiến cho thanh tra tin hai đứa là hung thủ.
"Vậy ai là hung thủ?" Ông Hùng chợt thốt lên
"Chúng cháu không chỉ là nhân chứng mà còn có thể giúp các chú tìm ra tội phạm"Nam nói chắc như đinh đóng cột khiến ông Hùng hớn hở,mừng rỡ.
"Sao.Các cháu biết hung thủ là ai rồi ư?"
"Tạm thời thì chưa nhưng cháu có một số manh mối giúp các chú điều tra" Nam nói,hành trình suy luận bắt đầu
"Hố đen mà có một chút ánh sáng cuối con đường là tốt lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-tuoi-hoc-tro/263689/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.