Sau khi nói Trần Thăng gọi món. Trần Văn Bân quay sang phía An Kỳ nói:
"Bác sĩ Triệu, thật ngại quá, vì sợ không hiểu những lời cô nói nên tôi gọi con tôi đến đây,nó cũng học ngành tâm lý, không ngờ hai người lại quen biết nhau.Trần Thăng là con của tôi".
An Kỳ cũng thật không thể ngờ rằng, Trần Thăng lại là con trai của chú Trần.Nàng sực nhớ ra khi nàng và Trần Thăng quen nhau,hắn chưa bao giờ kể về gia đình mình.Khi nàng hỏi,hắn luôn tìm cách đánh lạc hướng khiến nàng quên mất điều đó.Bất giác , Trần Thăng trong mắt nàng trở nên thật bí ẩn.Nàng nhìn qua hắn , rồi quay sang phía Trần Văn Bân:
"Không sao đâu chú Trần, nếu ai đó muốn nói thì con và chú đã sớm quen biết nhau rồi".
Trần Thăng ở bên cạnh bỗng cảm thấy chột dạ.Mấy năm trước,mối quan hệ giữa hắn và ba không được tốt cho lắm,nên hắn luôn giấu mọi người về gia đình mình.Trước đây khi quen nhau ,An Kỳ cũng nhiều lần hỏi về gia đình hắn nhưng hắn luôn tìm cách lảng tránh.Nhưng từ khi về nước,mối quan hệ của hắn và ba đã tốt lên, nên khi Mỹ Sa muốn tới nhà ra mắt,hắn cũng không từ chối.Trần Văn Bân như chợt hiểu ra điều gì quay sang Trần Thăng nói:
"Thăng,con không nói với An Kỳ về gia đình mình sao".
Trần Thăng giật mình,hắn phải biết nói làm sao đây,đành tìm lý do thoái thác:
"Ba,con chỉ là chưa kịp nói thôi".
An Kỳ biết hắn nói dối nhưng cũng không vạch trần, chỉ bĩu môi, liếc xéo hắn:
"Thầy Trần là người bận rộn,đâu có như tôi".
Trần Thăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-cua-quy/1141234/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.