Editor: Chymteo
---
Đội phó Đội Cảnh sát Hình sự Mạnh Quân đã có vô số đóng góp cho đất nước, mà bây giờ chiếc khiên vàng hoàn toàn bị nứt gãy.
Không có lễ truy điệu nghiêm túc, bởi vì không ngờ hàng loạt vụ náo loạn ở thành phố Thanh Đàm lại xuất phát từ chứng bệnh hoang tưởng dai dẳng suốt nhiều năm của gã.
Xúi giục tội phạm gây án là thật, dùng thân thể để ngăn cản tội phạm tự bạo cũng là thật.
Bóng tối trỗi dậy chỉ nhằm vào một người, nó sẽ tiếp tục lan rộng và ăn mòn sự tỉnh táo. Có thể là do gã không muốn để lòng nhiệt huyết chính nghĩa của mình đứng vào sau song sắt, không muốn nhìn thấy ánh mắt thất vọng của đồng đội, hoặc cũng có thể là lý trí còn sót lại trước cơn điên cuồng, Mạnh Quân đã chọn cách chủ động kết liễu cuộc đời mình.
Những bông hoa trắng chất thành đống trước bia mộ, Vu Trạch Dục vẫn mặc thường phục, anh đứng thẳng người, trên gương mặt kiên quyết mang theo vẻ cô đơn.
Trong không gian yên tĩnh, những chiếc lá nát khẽ xào xạc, người cảnh sát phía sau vỗ vai Vu Trạch Dục.
Bỗng nhiên Vu Trạch Dục cúi đầu, lòng bàn tay dùng sức xoa mặt. Anh lấy lại vẻ bình tĩnh sắc bén, xoay người sải bước rời đi.
Cách đây không lâu, tóc xanh tình cờ nhìn thấy Mạnh Quân ướt sũng trên bờ biển, chính điều trùng hợp này đã xoay chuyển tình thế vụ án.
Thông qua manh mối của Thẩm Quý Trầm và đám người Hình Ngạn cung cấp, cảnh sát đã điều chỉnh hướng điều tra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-chu-khong-phai-thanh-gia-gai/935983/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.