🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: DenDen

Nhìn thấy tên cặn bã trố mắt vì bị ăn quả đắng, trong lòng Vu Ca cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, động tác lăn lộn trên sàn cũng trở nên trơn tru hơn, cậu vẫn tiếp tục rầm rì kêu khát.

Nghiêm Từ Vân bình tĩnh ngửi một chút, đúng là bữa trưa hắn có ăn tôm hùm, chỉ là lời này sao nghe có vẻ rất kì lạ?

Đặc biệt là hành động chạy tới cửa giả vờ choáng váng xin nước này rõ ràng là cố tình. Hắn gõ đầu ngón tay lên ly nước, liếc mắt nhìn về phía vị khách không mời mà đến kia.

"Mùa hè có rất nhiều côn trùng, chúng rất thích ngọ nguậy."

Côn trùng? Ngọ nguậy? Đây là đang âm thầm mỉa mai?

Vu Ca khựng lại, không dám tin ngoáy lỗ tai, sau đó bóp bóp cổ họng, giọng khàn khàn như cá khô bị phơi nắng giữa sa mạc: "Côn trùng chỉ sinh sôi ở nơi dơ bẩn, nơi này sạch sẽ như vậy thì làm sao có được cơ chứ?"

"Ai cũng phải nỗ lực phấn đấu để vươn lên." Hắn nói.

Trong lòng cậu thầm muốn ném đồ tồi này xuống đá lên đá xuống vài vòng, Vu Ca chế nhạo nói: "Nỗ lực phấn đấu bơi vào nhà anh làm quái gì, ngay cả một ly nước cũng không đưa cho người ta được."

Nghiêm Từ Vân nhướng mày, thoải mái đưa ly nước tới: "Trong nhà thì không cần đeo kính râm đó chứ?"

"Tôi bị bệnh đỏ mắt." Cậu trở mình ngồi dậy, cầm ly nước uống hai hơi đã cạn sạch, Vu Ca cười thâm hiểm, để hắn thấy mặt thì làm sao có thể lừa tình lừa tiền

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-chu-khong-phai-thanh-gia-gai/935930/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.