Một lúc sau, lính cứu hỏa và cảnh sát đã đến khu công xưởng nhưng Thomas và Lucas không còn ở đó nữa. Họ đang trên đường tới nhà Magee. Nói thật, với cái chết của cô gái kia Thomas có cảm giác bất lực khi nhìn thấy nhân chứng chết ngay trước mắt mình nhưng không thể làm được gì và mất đi manh mối phá án. Bây giờ chỉ có thể đến nhà Magee xem có manh mối gì không. Chính vì thế, suốt chặng đường anh không nói câu nào, cho đến khi Lucas lên tiếng:
- Này, Johnson!
- Huh! – Thomas đột nhiên có phản ứng.
Lucas đang lái xe nói:
- Anh quen với Ma cà rồng khi nào?
- À... – Thomas thở dài và nhìn ra ngoài đường nói. – Tôi quen hắn trong một vụ án.
- Tôi biết... – Lucas nói.
- Anh biết...?
- Ai mà chẳng quen hắn trong một vụ án.
Thomas ngạc nhiên:
- Ý anh là gì?
- Tôi cũng như anh vậy. Cách đây rất lâu tôi đã phạm pháp.
- !!! – Nghe đến đây Thomas lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Nhưng Lucas không để ý đến và vẫn kể bằng một giọng thật buồn.
- Lúc đó tôi làm nội gián cho một tổ chức chuyên cướp ngân hàng nhưng người thân tôi bị ôm rất nặng và tôi đã phải lựa chọn. Tôi đã dùng số tiền cướp được, tức là tang vật để cứu người thân của tôi. Đó là phạm luật. Khi vụ án kết thúc tôi đã xóa hết sổ sách để cảnh sát không biết nhóm cướp đó đã cướp được bao nhiêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-bong-dem/2555869/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.