Mặt Kiều thị tức thì tái mét.
Phản ứng dữ dội như vậy, thật khiến người ta khó mà không nghi ngờ trong sổ có vấn đề.
Quả nhiên, bốn thư lại ấy làm việc ngày đêm không ngơi nghỉ suốt ba ngày, đã khiến cả phủ chấn động.
Sổ sách cho thấy Bá phủ chẳng phải chỉ thâm hụt đôi chút — mà là tổn thất nghiêm trọng.
Tệ hơn nữa, Kiều thị không hề dùng hồi môn để bù lỗ như nàng ta từng nói, ngược lại còn lén chuyển đi một khoản lớn tài sản của phủ.
Ta ném cuốn sổ xuống trước mặt nàng, giọng lạnh tanh:
“Nhị đệ muội, ngươi giải thích thế nào đây?”
Kiều thị ngã khuỵu xuống đất, ánh mắt đầy cầu xin nhìn về phía mẹ chồng.
Mẹ chồng đập bàn chan chát:
“Thẩm thị, ngươi thật là không coi ai ra gì! Việc kiểm sổ mà cũng dám lôi cả người nhà vào, ngươi định phá nát cái nhà này hay sao?!”
Ta không hề lùi bước:
“Kỳ lạ thay, nhị đệ muội quản sự suốt ba năm, sổ sách Bá phủ rối loạn, một lượng lớn tài sản không rõ tung tích. Mẫu thân chẳng lo truy cứu, lại quay sang trách ta điều tra chuyện này? Chẳng khác nào… che chở cho gian tặc!”
Chỉ dựa vào thân phận nàng dâu của nhị phòng, Kiều thị làm sao dám cả gan hành động như vậy? Nếu nói chuyện này không có mẹ chồng ngầm cho phép, thậm chí dính líu trực tiếp — thì có quỷ mới tin!
Mẹ chồng vừa nghe, liền chẳng giữ được thể diện nữa, giở thói ăn vạ:
“Hay quá, hay quá! Đến cả ta ngươi cũng dám nghi ngờ? Ta đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tri-ngoc/5064872/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.