"Sếp, anh muốn đi đâu?"
Thẩm Từ Sinh ngả người về phía sau, xoa chân mày, nói: "Đến chỗ của Lục Nghiêu."
Trời đã nhá nhem tối, xe im phăng phắc. Khung cảnh bên ngoài cửa sổ xe lùi lại phía sau, trên mặt đất có ánh đèn chiếu vào.
Hai người đều không lên tiếng, Hứa Thư tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ, Thẩm Từ Sinh đọc tài liệu bên cạnh.
Bầu không khí lúc này có vẻ hơi kỳ lạ, nhưng cô không thể biết nó kỳ lạ chỗ nào.
"Sếp, chúng ta đến rồi."
Giọng nói của người phía trước phá vỡ sự im lặng trong xe, Hứa Thư định thần trỡ lại.
Thẩm Từ Sinh xuống xe trước, sau đó bước sang bên kia lịch thiệp mở cửa xe cho Hứa Thư.
Hai người bước vào trong, cô đi theo phía sau anh.
Môi trường ở đây rất yên tĩnh.
Nơi đây giống như một sân nhỏ nằm hẻo lánh trên núi, nhưng được bài trí vô cùng sang trọng.
"Nhị thiếu gia đến rồi."
Hứa Thư nghe thấy tiếng động liền nhướng mắt nhìn về phía trước, Lục Nghiêu cũng rất kinh ngạc khi nhìn thấy cô.
Thẩm Từ Sinh đút một tay vào túi quần tây, nói "ừm", rất nhẹ, "Đưa cô Hứa đi ăn tối."
"Xin chào, tôi là Hứa Thư."
“Rất vui được gặp cô.” Lục Nghiêu vươn tay cười, “Cứ gọi tôi là Lục Nghiêu.”
Cậu ta nhìn tình hình của Thẩm Từ Sinh bên cạnh, thấy anh không có nói gì, coi như cũng không quan tâm.
Hứa Thư đưa tay ra đáp lại, nhưng cậu ta lại nhanh chóng buôn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716889/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.