Thứ bảy, Thẩm Từ Sinh đến hơi muộn, anh có một cuộc họp bất chợt ở công ty, rồi trên đường đi thì bị tắc đường.
May mắn là anh đã nói trước với Hứa Thư, cô cũng không bảo anh nhanh đến.
Lúc anh đến trời đã có ánh hoàng hôn rực rỡ, bầu trời có một chút màu cam.
Những người đi qua cổng trường không thể rời mắt khỏi chiếc xe sang trọng màu xám bạc đó.
“Anh đợi tôi lâu chưa?” Hứa Thư vừa thắt dây an toàn vừa hỏi.
“Tôi cũng vừa mới tới.” Anh nói, “Chúng ta đi nhà hàng ăn cơm trước đi.”
Hứa Thư gật đầu, cô không nói nữa, ngửa người nhìn ra ngoài cửa sổ, phong cảnh bên ngoài lướt qua nhanh.
Dòng suy nghĩ của cô đã bay về cuộc thi vào thứ sáu, cô vẫn chưa biết được kết quả.
Có lẽ là do cô quá chìm đắm trong suy nghĩ, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, người lái xe bên cạnh nhìn cô một cái, cười nói.
"Em đang nghĩ gì vậy?"
Hứa Thư lấy lại tinh thần, đáp: "Đột nhiên nhớ tới cuộc thi hôm qua."
“Tôi nghe thầy em nói em rất giỏi,” Thẩm Từ Sinh xoay vô lăng, “Còn lo lắng chuyện này sao?”
Bầu không khí trong xe không tồi, nhạc nhẹ rất thư giản.
Cô cười hỏi: “Anh Thẩm cũng đã làm thương nhân nhiều năm rồi, nói chuyện làm ăn anh không lo thất bại sao?”
Câu hỏi này thật ngây thơ, đôi mắt cô gái trong veo.
Chiếc xe rẽ vào cái cua rồi lái vào một con ngõ nhỏ.
Anh cười nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716875/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.